Tô Hiểu Mạn: “……”
Người đàn ông này đúng là không có chỗ nào để tiêu tiền cả, quần áo giày đều là đồng phục, ăn đồ ăn ở căn tin, hầu như anh cũng không có chi tiêu gì khác, cũng không giống như những người đàn ông khác, thường xuyên mua chút t.h.u.ố.c lá và rượu uống cho vui, hoặc là mua chút đồ ăn vặt như bánh kem để cải thiện sinh hoạt, hay là đi xem phim, đi dạo cửa hàng bách hoá, mua một chút đồ chơi hoặc thứ gì đó linh tinh.
Có thể nói, căn bản anh không cần phải tự mình đi mua đồ ăn vặt hay đồ uống gì, Tô Hiểu Mạn và bà nội thường xuyên làm một ít bánh quy hay đồ ăn nhẹ linh tinh mang cho anh, đặc biệt là Mạn Mạn vừa có thời gian rảnh rỗi lại rất có sức sáng tạo, làm cho anh đủ loại đồ ăn vặt, cái gì mà bánh quy nướng, khoai lang hay là bánh đậu xanh nướng, màn thầu sữa bò, bánh kem lỗ rong biển……
Một câu thôi, không thiếu đồ ăn vặt.
Mất người trong ký túc xá đều vô cùng ghen ghét với anh, sôi nổi ầm ĩ đòi phải về nhà đi xem mắt để kết hôn mới được, cũng muốn một người vợ nhỏ tốt như vậy, lúc nào cũng nghĩ đến chuyện làm đồ ăn ngon cho bọn họ.
“Lão Tạ ơi lão Tạ, số cậu cũng quá tốt rồi, cưới được một người vợ tốt như vậy.”
“Lúc nào cũng giới thiệu cho cho tôi một người đi.”
……
Người ở trong ký túc xá vẫn còn có thể được chia một ít
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-vo-cua-phan-dien/3626781/chuong-357.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.