Anh lại cọ một chút ở trên má Tô Hiểu Mạn, tin tưởng nói: “Mạn Mạn đúng là vô cùng yêu vô cùng yêu anh.”
Tô Hiểu Mạn xấu hổ không nhận: “Em cũng chưa bao giờ nói như vậy!”
Cái tên cẩu tử xấu xa này đúng là rất không biết xấu hổ, lúc nào cũng không làm theo quá trình của người bình thường, muốn thổ lộ cũng phải tự mình thổ lộ chứ!
Tạ Minh Đồ cười, đôi mắt đào hoa tràn đầy ý cười: “Anh nói sai rồi, là anh rất yêu rất yêu Mạn Mạn.”
Nghe anh thổ lộ xong, gương mặt Tô Hiểu Mạn nóng lên, cô muốn đứng dậy, dáng ngồi hiện tại này, dù sao cũng dễ dàng khiến cô nhớ tới một ít chuyện xảy ra đêm qua.
Cũng do cô gần đây luyện múa, tính mềm dẻo của thân thể càng ngày càng tốt… đúng là tiện nghi cho cái tên cẩu tử xấu xa này.
Tạ Minh Đồ ôm cô vào trong phòng, lấy ra những phong thư mà trước kia mình đã viết cho cô xem, Tô Hiểu Mạn xem xong từng tờ từng tờ một, giống như bảo bối mà ôm chúng vào trong ngực, bảo Tạ Minh Đồ làm cho mình một cái rương gỗ nhỏ, về sau sẽ đem những thư tình rồi những tin tức gì đó và giấy chững nhận kết hôn đặt hết ở trong đó.
……
Kết quả cuối cùng là anh bị cô làm cho cảm động vô cùng sau đó lại tiện nghi cho tên cẩu tử xấu xa này thêm một lần.
Kỳ nghỉ của hai người không nhiều lắm, vô cùng quý trọng gặp mặt cơ hội lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-vo-cua-phan-dien/3626763/chuong-339.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.