Ông bà nội Khương nhìn thấy hai người bọn họ thì vô cùng vui mừng, Tô Hiểu Mạn và bà nội làm một bàn đồ ăn, ông nội Khương lôi kéo cháu trai nói muốn uống hai ly, Tô Hiểu Mạn vô cùng ân cần mà giỏ rượu chỗ hai bọn họ, hận không thể để hai ông cháu nhà này uống nhiều thêm mấy chén.
Tốt nhất là say không biết trời trăng mây đất gì cả!
“Trương Dĩnh, ba tháng này cháu biến hóa lớn quá!” Ông nội Khương buông chén rượu, nhịn không được cảm khái.
So sánh với bộ dáng mềm mại thư sinh mấy tháng trước, Tạ Minh Đồ hiện tại, ăn mặc một chiếc áo đơn mỏng, vừa khéo phác họa ra thân hình hoàn mỹ của anh, vai rộng eo thon, mặt mày trầm ổn tuấn lãng như thoát thai hoán cốt.
Tô Hiểu Mạn ngồi ở bên cạnh anh, cũng biến hóa rất lớn, mấy tháng nay đều luyện múa cả, không nói tới dáng người lả lướt hấp dẫn kia, hai con mắt linh động ẩn tình, mà giữa mỗi hành động cử chỉ mang lên một loại nhẹ nhàng hấp dẫn người khác.
Thật đúng là một đôi kim đồng ngọc nữ, trời đất tạo nên.
Chúc các bé iu của Lạc đọc truyện vui vẻ 🫶🫶 đọc xong nhớ còm men nhé 🥰🥰
“Tới uống với ông nội hai ly.”
Tạ Minh Đồ cười: “Dạ được.”
Nói là uống hai ly, nhưng mà hai ly đã bị anh bớt đi nhiều, anh đã không còn là Tạ Cẩu Tử trước kia nhận chén nào là thành thật uống hết chén đó nữa.
Sau khi uống hai ly rượu nhỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-vo-cua-phan-dien/3626761/chuong-337.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.