Trong khoảng thời gian ngắn, trong đầu Tô Hiểu Mạn suy nghĩ rất nhiều chuyện, các loại cảm giác ngọt ngào và chua chát đều đan xen trong lòng cô.
Lúc này đây, cô càng nghiêm túc hơn với kỳ thi tuyển chọn của đoàn văn công.
Mỗi ngày trừ bỏ thêu thùa làm quần áo và cùng bà nội tưới nước cho đất trồng rau thì cô liền ở nhà luyện tập nhảy múa, luyện lại hết những kiến thức cơ bản mà mình đã từng học. May là trước đây cô cũng đã từng luyện qua lúc còn ở nhà, hơn nữa sự mềm dẻo của thân thể này cũng rất tuyệt vời.
Hạ eo vô cùng nhẹ nhàng.
…… Sau khi bị tên cún không biết xấu hổ nhà mình làm mấy chuyện kia, hình như thân thể cô càng mềm dẻo hơn thì phải.
*
Vương Tấn An nghe nói cháu dâu nhỏ nhà họ Khương bên cạnh cũng muốn thi vào đoàn văn công thì rất ngạc nhiên, “Hiểu Mạn xinh đẹp thì đúng là xinh đẹp thật, con bé còn có tài nghệ gì thế?”
“Nhảy múa đó.” Dương Mỹ Hạnh trả lời nói, “ Tôi nghe Dương Ngọc kể là cháu dâu bà ấy rất giỏi khiêu vũ.”
Vương Tấn An: “Ánh mắt của bà ấy có chuẩn không vậy?”
Vợ lão Khương nói cháu dâu bà ấy múa đẹp, ông cũng không tin tưởng cho lắm. Trước đây lúc còn làm ở đội tuyên truyền, trường hợp kia đúng là……
“Sao lại không chuẩn được cơ chứ? Hiểu Mạn xinh đẹp như vậy thì chắc chắn lúc nhảy múa sẽ càng sinh đẹp hơn. Không phải Tú Tú xinh đẹp nên cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-vo-cua-phan-dien/3626746/chuong-322.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.