Dù sao thì Tôn Mai cũng là mẹ ruột của hắn, Khương Yến Đường từng cứng rắn phủ định vô số lần ở trong lòng rằng hắn sẽ không cầu tình cho người phụ nữ đã làm trái pháp luật này, nhưng mà hiện tại, lúc nào hắn ta cũng băn khoăn trong lòng.
Bà ta làm chuyện này, rốt cuộc cũng là vì hắn.
Nếu có thể có được sự thông cảm của nhà họ Khương, vậy thì không thể tốt hơn, người làm anh như hắn, về sau nhất định sẽ trợ giúp cho Tạ Minh Đồ, dẫn anh đi làm quen với đại viện và tất cả bạn bè thân thích, nghĩ cách để bọn họ có chỗ đặt chân trong thành phố.
Sau này hắn có rất nhiều thời gian để đền bù lại lỗi lầm mà mẹ mình phạm phải.
“Cái gì?!” Tạ Nhã Tri sửng sốt: “Thông cảm cho Tôn Mai?!”
Chúc các bé iu của Lạc đọc truyện vui vẻ 🫶🫶 đọc xong nhớ còm men nhé 🥰🥰
Tạ Nhã Tri khó có thể tin được rằng mình nghe được những lời này từ trong miệng Khương Yến Đường, thế mà hắn lại bảo bà ta thông cảm cho chuyện Tôn Mai trộm đánh tráo hai đứa trẻ năm đó, hai mắt Tạ Nhã Tri trợn to, trong khoảng thời gian ngắn, thứ trong đầu bà ta chỉ còn có oán hận vô tận.
Đúng thật là bà ta thích đứa trẻ Khương Yến Đường này, nguyện ý nhận hắn làm con nuôi của mình, đã coi hắn là con ruột của mình nhiều năm như vậy, luôn nâng niu hắn trong lòng bàn tay mà yêu thương, cho dù hắn và bà không có quan hệ huyết thống với nhau, cho dù là biết mẹ hắn trộm tráo đổi hai đứa bé, Tạ Nhã Tri cũng chưa bao giờ trút sự oán hận lên người hắn.
“Lúc đó… Tôn Mai… Bà ấy cũng chỉ nghĩ sai nên mới lầm bước…” Lời văn của Khương Yến Đường rất tốt, miệng nói có sách mách có chứng, chân thành tha thiết, khiến người ta không tự giác mà xuôi theo ý nghĩ của hắn ta, tin phục lời nói của hắn.
Nếu không phải đêm qua Tạ Nhã Tri tự tay dở một đống tài liệu lớn như vậy, bằng không thì lúc này bà cũng bị Khương Yến Đường làm lay động.
Nghe câu nghĩ sai nên mới lầm bước thốt ra từ miệng hắn, nghe có vẻ có thể tha thứ được, bà ta trộm đánh tráo con nhà người khác thì đồng dạng cũng mất đi đứa con của chính mình.
…
Nhưng mà đống tài liệu chồng bà ta để lại, bên trong có vô số lời làm chứng của thôn dân, còn có lời làm chứng của người đã từng ở nhà họ Tạ là Cẩu Tử, đặc biệt là Cẩu Tử còn chính mình kể lại cho người ghi chép lại những chuyện đó… Sau khi Tạ Nhã Tri chăm chú xem hết thì mới biết được đứa con trai ruột của chính mình sống những ngày tháng như thế nào ở nhà họ Tạ.
Bà ta xem con nhà người ta như bảo bối mà nâng trong tay, mà con trai của chính mình lại bị…
Cho dù Tạ Nhã Tri có thích Khương Yến Đường thì bà cũng không cách nào khống chế được sự phẫn nộ trong nội tâm, thậm chí bắt đầu giận chó đánh mèo lên người Khương Yến Đường.
Vừa rồi lúc Tạ Nhã Tri đang tranh đấu giữa sự do dự và không do dự, nghe được ít tiếng người xung quanh trộm bàn tán:
“Hừ, ở trước mặt người khác tôi không dám nói, cái người họ Tạ cô nói có phải đầu óc có vấn đề hay không? Nghe nói con trai ruột của bà ta vừa mới trở về đã bị bà ta đuổi đi.”
“Đứa con trai đó tới từ nông thôn, chắc bà ta không thích, chướng mắt, chẳng phải là thích đứa tên Khương Yến Đường kia hơn sao?”
“Tốt xấu gì cũng là con ruột mà, là miếng thịt trong bụng mình cắt ra, cho dù con trai tôi có kém, chẳng lẽ tôi còn có thể đưa nó cho người khác?”
“ầy ầy ầy, tôi nghe nói, người phụ nữ điên trộm tráo đổi con kia, xem người nhà họ Khương như đám ngốc, người nhà bọn họ chắc chắn bám nhà họ Khương rồi, ngược đãi con cái nhà người khác, vậy mà họ còn coi con của bà ta như bảo bối, nghe nói lúc bà ta bị bắt, còn nói khẳng định người nhà họ Khương sẽ cầu xin thả bà ta ra…”
“Bà nói Tạ Nhã Tri liệu có cố ý để hai đứa trẻ bị đánh tráo hay không, tôi thấy bình thường bà ta đối xử với Khương lão đại và Khương lão nhị cũng chẳng ra gì mấy, bà ta đối xử với con nhà mình không tốt nhưng lại thích đi nuôi con nhà người ta.”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]