Chờ đến lúc Tô Hiểu Mạn tới đón Cẩu Tử nhà mình đi, suýt chút nữa Cẩu Tử nhà cô đã viết giấy cam đoan với cô.
“Mạn Mạn, em đừng lo lắng, em đừng sợ mà. Anh sẽ đối tốt với em, anh sẽ đối tốt với em suốt đời, anh sẽ không quan tâm đến những người phụ nữ khác đâu.”
“Mạn Mạn, em đừng rời khỏi anh mà, cả đời này chúng ta chỉ kết hôn một lần thôi. Chờ anh đủ hai mươi tuổi thì chúng ta sẽ đi đăng ký kết hôn, sau này tuyệt đối sẽ không ly hôn đâu. Nếu như nhà họ Khương đối xử không tốt với em thì anh cũng không trở về nhà họ Khương nữa.”
……
Tô Hiểu Mạn dở khóc dở cười, nhưng cô cũng cảm thấy ấm áp trong lòng, “Rốt cuộc thì cha và anh trai nói gì với anh thế? Phản ứng lớn như vậy?”
“Chuyện tương lai lo lắng nhiều như vậy làm gì? Nói trước những chuyện đó thì có ích gì, nói lúc nào cũng dễ dàng mà.”
“Minh Đồ, anh không cần nói nhiều lời bảo đảm với em như vậy đâu. Anh nói muốn đối tốt với em cả đời, thế nhưng cả đời dài như vậy cơ mà, không phải anh nói ngoài miệng là em có thể tin tưởng rằng anh sẽ đối tốt với em mà phải xem anh hành động thế nào nữa.”
Tạ Minh Đồ âu yếm ôm vợ mình, nhìn chăm chú đôi mắt của cô, nụ hôn ôn nhu dừng ở thái dương và vầng trán của cô rồi một đường đi xuống hôn lên gương mặt cô, cũng không buông tha chóp mũi nhỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-vo-cua-phan-dien/3626680/chuong-256.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.