Khuôn mặt Khương Yến Đường không tỏ vẻ gì, mắt chớp cũng không chớp nhìn về phía ông Tạ đang vô cùng kích động trước mặt anh ta, trong lồng n.g.ự.c anh ta bỗng dâng lên một sự khó chịu và chán ghét.
“Con đến trong huyện thăm mẹ con đi, cho dù bà ấy có phạm phải sai lầm to lớn như thế nào thì bà ấy rốt cuộc vẫn là mẹ ruột của con….”
Khương Yến Đường đứng nghe ông ta nghẹn ngào nói một hồi mới lạnh nhạt trả lời: “Tôi sẽ không đi thăm bà ta.”
Đối với người phụ nữ Tôn Mai này, trong lòng Khương Yến Đường chỉ cảm thấy vô cùng ghê tởm, anh ta không thể nào chấp nhận được mẹ ruột của mình lại là người phụ nữ như vậy.
Bây giờ anh ta đã trưởng thành rồi, là người đàn ông có thể tự quyết định cuộc đời đời của chính mình, cũng không còn là đứa trẻ cần bố mẹ che chở cho nữa.
Nếu anh ta đã không phải là con cháu nhà họ Khương, anh ta có thể rời khỏi nhà họ Khương, nhưng mà anh ta sẽ không trở về nhà họ Tạ.
Anh cảm thấy nhà họ Tạ thật kinh tởm.
“Ông đừng gọi tên của tôi, tôi với ông không có chút quan hệ nào cả.” Từ nhỏ nuôi anh ta lớn lên chỉ có nhà họ Khương, nhà họ Tạ với anh ta không có một chút công ơn nuôi dưỡng nào, có cũng chỉ là một chút quan hệ huyết thống nhỏ nhoi mà thôi.
Chúc các bé iu của Lạc đọc truyện vui vẻ 🫶🫶 đọc xong nhớ còm men nhé 🥰🥰
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-vo-cua-phan-dien/3626658/chuong-234.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.