Tần Tú Anh đã nói với chồng về quá khứ, dù sao quan điểm của cô cùng hai đứa con trai và một đứa con gái là giống nhau, nếu là chồng cô còn hướng về người nhà họ Tạ, còn nhớ tới Tôn Mai, như vậy liền yêu cầu hắn đi ra khỏi gia đình này.
Bọn họ không cần bà nội là một cái phạm tội động cải tạo, cũng không cần một người chồng và người cha như vậy.
Tạ lão đại im lặng sau khi nghe vợ cùng con trai nói.
Tạ lão cha đến nhà con trai cả tự nhiên là bất lực trở về, nhìn con trai cả cùng cháu trai cháu gái, ông cũng không có mặt mũi nói ra chuyện gì.
Ông ngượng ngùng bỏ đi.
Tạ lão cha lại đi tìm lão tam, người con trai này đã trở thành một người độc thân, nhưng mà Tạ lão tam hiện tại rất suy sút, râu ria xồm xoàm, so với Tạ lão ngũ năm đó còn muốn nghèo túng thất vọng hơn, cũng là không biết mấy ngày rồi không tắm rửa.
Mùi hôi thối nồng nặc, Tạ lão cha đều không muốn tới gần hắn.
“Lão tam, con đi trong huyện nhìn xem mẹ mẹ đi.”
Tạ lão tam nâng lên con mắt, dùng một đôi tròng mắt vẫn đục ngầu nhìn Tạ lão cha, hắn hiện tại không muốn động đậy, chẳng sợ trên người có con rận cũng không hứng thú bắt lấy, cũng không muốn tắm, làm sao hắn có thể có động lực đi nhìn cái gì mà Trương mai, Tôn Mai, Dương mai.
Dù sao ngần ấy năm qua, hắn cho rằng mình đã đủ hiếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-vo-cua-phan-dien/3626656/chuong-232.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.