Không được, Liễu Thục Phượng hận không thể chạy hai vòng ở trong sân , g.i.ế.c gà g.i.ế.c vịt tới chúc mừng chuyện này, vẻ mặt bà từ ái mà giữ chặt cánh tay con rể, kéo anh đến nhà chính ngồi, đứa con rể tốt trước mặt này, đã bay lên làm m.á.u đầu tim của bà.
“Minh Đồ, tới tới, tại đây ngồi, ngồi ngoan đó, mẹ đi lấy nước cho con.”
Đẹp trai như vậy còn chưa tính, còn có thiên phú học tập, còn hiểu ngoại ngữ kỳ kỳ quái quái, còn được ông thầy giáo già nào đó khích lệ…… Đương nhiên, quan trọng nhất là, nó đối xử với Mạn Mạn nhà mình tốt.
Người trong thôn ai không nói lão ngũ nhà họ Tạ nghe lời vợ mình nhất, Mạn Mạn nói hướng đông, anh sẽ không đi hướng tây.
Chúc các bé iu của Lạc đọc truyện vui vẻ 🫶🫶 đọc xong nhớ còm men nhé 🥰🥰
Con rể Tốt như vậy thắp đèn đi nơi nào tìm.
Dưới ánh mắt từ ái nóng rực của bà Tạ Minh Đồ lo sợ nơm nớp, thật cẩn thận nói: “Mẹ, để con tự làm.”
“Không không không không không, Minh Đồ, con cứ ngồi yên đó, mẹ đi rót cho con ly nước.” Liễu Thục Phượng ấn Tạ Minh Đồ ngồi xuống, cũng mặc kệ con gái mình đang đứng một bên, để cô tự sinh tự diệt.
Hiện tại toàn tâm toàn mắt của bà chỉ có đứa con rể này nhà mình.
Trách không được người ta nói mẹ vợ xem con rể, càng xem càng vừa lòng.
Tô Hiểu Mạn: “……”
Đột nhiên cảm giác địa vị chính mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-vo-cua-phan-dien/3626614/chuong-190.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.