“Minh Đồ chúng ta về—” cô xoay người lại đang muốn gọi Tạ Minh Đồ, đột nhiên thấy Tạ Minh Đồ đứng cách mấy trăm mét bỗng dưng chạy tới phía cô, tốc độ nhanh một cách kinh người.
“ Mạn Mạn!” Tạ Minh Đồ ôm cô vào trong lồng ngực, Tô Hiểu Mạn ngây ngẩn cả người, không biết vì sao đối phương đột nhiên trở nên như vậy, nhưng mà không tới vài giây sau, cô nhìn thấy sau lùm cây nhỏ chui ra một con vật đen tuyền rất to.
Là một con lợn rừng lớn.
Tốc độ của nó rất nhanh, mới chỉ vài giây như vậy thôi mà nó đã dần hiện ra, chạy về phía hai người đang đứng.
Răng lợn bén nhọn như hai thanh đao ở hai bên mũi, Tô Hiểu Mạn bị dọa cho hoảng sợ, hét to một tiếng, cô biết tuy rằng lợn rừng trong núi cũng là heo, nhưng nó cũng là một loại động vật vô cùng nguy hiểm, có thể cắn c.h.ế.t người.
Cô nhất thời hối hận, nghĩ thầm không nên tới những nơi xa xôi như vậy, mới vừa rồi còn vô cùng vui vẻ ăn một bữa gà hầm hạt dẻ, hiện tại thì tốt rồi, vui quá hóa buồn.
Tô Hiểu Mạn đang muốn kéo theo Tạ Minh Đồ tìm hướng nào đó để chạy, giây tiếp theo lại bị anh đẩy một cái, Tạ Minh Đồ nhặt một cây gậy trúc trên mặt đất lên, nhào tới hướng con lợn rừng to lớn kia.
Chúc các bé iu của Lạc đọc truyện vui vẻ 🫶🫶 đọc xong nhớ còm men nhé 🥰🥰
“Rầm!!” một tiếng rất lớn, cây gậy trúc đánh lên trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-vo-cua-phan-dien/3626594/chuong-170.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.