Chương trước
Chương sau
“Người nhà cậu ta đã thấy rất nhiều cô gái có công ăn việc làm và có trình độ văn hóa ở thành phố rồi, vậy thì họ còn có thể coi trọng Hiểu Mạn nhà chị sao? Đến lúc đó họ đánh đòn ra oai phủ đầu với con bé, bắt nạt Hiểu Mạn nhà chị thì chị biết làm sao? Chị không muốn để con gái mình gả về đấy bị coi thường, huống hồ, việc tình yêu bị gia đình ngăn cấm, rồi thì lòng dạ đàn ông vô cùng gian xảo cũng có rất nhiều, sau khi trở về thành phố, nhỡ đâu cậu ta gặp được hồng nhan tri kỷ khác…….”

“Đối với loại gia đình như vậy, chị xin kính nhi viễn tri, không muốn trèo cao.”

So với để con gái được nuông chiều từ nhỏ của mình kết hôn với nhà giàu muốn thấp hèn đi lấy lòng một người đàn ông khác và gia đình của anh ta, thì bà thà rằng để con gái lấy người nghèo nhưng có một cuộc sống hạnh phúc.

“Trước đây khiến Hiểu Mạn nhà chị kết hôn với Minh Đồ, chị chính là coi trọng gia cảnh nhà thằng bé.” Liễu Thục Phượng ngoài miệng thì nói vậy, trên thực tế, nguyên nhân chính vẫn là cảm thấy Tạ Minh Đồ trông trông cao ráo, đẹp trai, gia cảnh có thể chấp nhận được, nhà họ Tô của họ có thể trị được.

……

Chúc các bé iu của Lạc đọc truyện vui vẻ 🫶🫶 đọc xong nhớ còm men nhé 🥰🥰

Tạ Minh Đồ vẫn đang bổ củi ở ngoài cửa, anh hơi sững sờ một chút, sau đó cảm thấy vô cùng may mắn vì có thể có được sự coi trọng của mẹ vợ.

*

Sau khi ăn cơm trưa ở nhà họ Tô xong, Tạ Minh Đồ và Tô Hiểu Mạn xách theo đồ vật nhà mẹ để cho trở về, lúc hai người ra về, Liễu Thục Phượng lại gói thêm cho cô hai túi đường đỏ, suýt chút nữa còn muốn để anh cả cô chặt hai cân thịt mỡ cho cô mang về, nhưng đã bị Tô Hiểu Mạn ngăn lại.

Lúc nãy khi đang ăn cơm, Liễu Thục Phượng đề nghị hai vợ chồng họ nên nhanh chóng tách hộ khẩu càng sớm càng tốt, dọn ra ngoài ở, trên đường trở về, Tô Hiểu Mạn thúc khuỷu tay của Tạ Minh Đồ hỏi ý kiến của anh.

“Tách hộ khẩu.” Mấy chữ này của Tạ Minh Đồ nói ra vô cùng chắc chắn, anh không muốn ở nhà họ Tạ nữa, phải mau chóng cùng nhà họ Tạ phân rõ ranh giới, anh muốn cùng Mạn Mạn dọn ra ở riêng.

Anh muốn cố gắng làm việc kiếm tiền để xây một ngôi nhà lớn cho Mạn Mạn, để Mạn Mạn có một cuộc sống tốt đẹp hơn.

Tô Hiểu Mạn gật đầu phân tích nói: “Chị dâu ba khẳng định muốn tách hộ khẩu, ý của chị dâu cả….em không rõ ràng lắm, mẹ anh cùng chị dâu hai khẳng định gây rối không đồng ý tách hộ khẩu.”

Trong cái nhà này, người không đồng ý tách hộ khẩu nhất khẳng định là Tôn Mai và gia đình anh hai, đặc biệt là gia đình của anh hai, nhà họ ở nhà họ Tạ được Tôn Mai thiên vị, tiền trong nhà đều tiêu vào gia đình của họ.



Gia đình nhà họ luôn hy vọng những người anh em còn lại làm không công để cung cấp cho gia đình họ một cuộc sống tốt đẹp.

“Chờ thêm một tháng nữa, anh cả sẽ trở lại.” Tạ Minh Đồ đột nhiên nói lên việc này.

Tô Hiểu Mạn nghi hoặc: “?”

“Năm trước anh cả cũng nói muốn tách hộ khẩu, nhưng mà mẹ không đồng ý.”

Tô Hiểu Mạn nghĩ thầm Tô Mai đương nhiên là không đồng ý rồi, nói: “Mẹ anh có thể đồng ý để nhà anh ba tách hộ khẩu, phỏng chừng cũng sẽ không đồng ý để nhà anh cả tách hộ khẩu đâu.”

Anh cả nhà họ Tạ đang đi làm lính ở bên ngoài, mỗi tháng đều sẽ gửi tiền về nhà, số tiền này đều do Tôn Mai quản lý, nhưng bà ta lại đối xử vô cùng tệ bạc đối với con cái của anh cả, nhìn xem cuộc sống của ba đứa con nhà anh cả như thế nào, cuộc sống của Tạ Diệu Tổ của gia đình anh hai lại như thế nào, việc này thật khiến người khác không biết phải nói gì nữa.

Anh cả và anh ba nhà họ Tạ chính là con ruột của bà ta, Thiết Đản và mấy đứa trẻ khác cũng là cháu nội của bà ta, nhưng Tô Mai lại chưa bao giờ để ý đến họ.

Anh cả nhà họ Tạ gửi tiền về để mẹ mình chăm sóc con cái cho anh ấy, kết quả số tiền này không được dùng trên người con của anh ấy mà bị mẹ anh dùng để nuôi con trai và cháu trai bảo bối của mình.

Chị dâu Tần Tú Anh là trẻ mồ côi, không có nhà mẹ đẻ chống lưng cho, cũng không dám đối đầu với mẹ chồng, vì vậy so với sống ở nhà họ Tạ, cô ấy tất nhiên càng muốn cùng các con tách ra ở riêng, mặc dù số tiền anh cả Tạ gửi về hàng tháng cũng không nhiều nhưng mà cũng đủ để lo cho gia đình họ, và nuôi dạy ba đứa con thật tốt.

“Lần này anh cả trở về, chắc sẽ nhắc đến chuyện tách hộ khẩu.”

Nghe anh nói như vậy, ánh mắt Tô Hiểu Mạn sáng lên: “Thật đúng lúc, chúng ta cũng muốn tách hộ khẩu!”

Tất cả mọi người trong nhà họ Tạ đến đông đủ mới tốt, chuyện náo nhiệt như vậy, không chỉ là tách hộ khẩu, mà còn một việc nữa cũng nên cùng nhau giải quyết.

“Minh Đồ, đêm qua, anh có nghe được chuyện gì không?”

Tạ Minh Đồ im lặng một lúc, mới chậm rãi nói: “Anh nghe thấy được.”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.