Hiện tại cứ để bà ta kiêu ngạo mấy ngày, những ngày tháng sau này có thê thảm cũng phải tự chịu, Tô Hiểu Mạn vẫn muốn chôn cho bà ta một chút tai họa ngầm.
Những thứ này cô cho nhà họ Tạ, về sau bọn họ sẽ biết, cầm lấy phỏng tay.
“Mẹ à, mẹ nhìn kỹ mà xem, dáng người của Minh Đồ và anh hai khác nhau quá lớn, quần áo của anh ấy thì sao mà anh hai mặc vừa được chứ, chị cả chị ba, các chị xem có đúng hay không?” Tô Hiểu Mạn nắm c.h.ặ.t t.a.y Tạ Minh Đồ nhìn về phía chị dâu cả và chị dâu ba.
Chị dâu cả và chị dâu ba lên tiếng đỡ lời: “Đúng vậy đó, mẹ, Hiểu Mạn nói đúng, quần áo của lão ngũ sao mà lão nhị có thể mặc được? Lại nói, nhiều năm như vậy rồi lão ngũ cùng toàn mặc lại quần áo của anh trai nó, vất vả lắm mới đi ra ngoài được một chuyến, mua thêm vài bộ quần áo mới cũng đúng.”
“Đúng vậy đúng vậy.”
Chuyện lạ, lúc này Hứa Diễm Lan cũng chêm thêm một câu vào: “Đúng vậy đó, mẹ, hiện tại tiểu ngũ nó đã kết hôn rồi, đúng là cần phải có thêm vài bộ quần áo mới, quần áo của Vĩ Đông đã đủ mặc rồi, không cần vài bộ này của lão ngũ đâu.”
Mấy đứa con dâu đều đứng về phía đối diện, hô hấp Tôn Mai tắc nghẽn, cũng không kiên trì nữa, bà ta hung hăng trừng mắt nhìn Hứa Diễm Lan, lại nghĩ tới lão nhị mình luôn luôn thiên vị.
Lão nhị và Khương Yến Đường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-vo-cua-phan-dien/3626570/chuong-146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.