Tạ Minh Đồ nhìn theo tầm mắt của cô, nghi hoặc nói: “Mạn Mạn?”
“Em cảm thấy quần áo trên người của họ rất đẹp!” Tô Hiểu Mạn rất thích thiết kế của bộ quân phục kia, nó mang theo phong cách thời đại vô cùng nồng đậm, nếu có cơ hội, cô cũng muốn mặc một bộ như vậy và đi đến quán chụp ảnh chụp mấy bức làm kỷ niệm.
Tạ Minh Đồ cái hiểu cái không gật đầu, Mạn Mạn cảm thấy đẹp à.
“Mặc trên người bộ quân phục màu xanh như vậy khiến người ta cảm thấy vô cùng có khí thế.” Chú Trần vừa hút t.h.u.ố.c lá vừa nói: “Một người trong gia đình nhập ngũ, cả nhà họ đều cảm thấy vô cùng vinh dự, những người trẻ tuổi như mấy đứa đều là những đứa trẻ tốt, những người lính là những người con của nhân dân, bảo vệ gia đình và đất nước, là những người hùng trong mắt nhân dân."
“Nhắc đến chuyện này, cháu nhớ đến ông nội của thanh niên trí thức Khương cũng là một cựu cán bộ, ông ấy cảm thấy con cháu của mình nhất định phải đi lính trải qua quá trình rèn luyện gian khổ trong quân ngũ đội thì mới trở thành người tài ba được, vì vậy mà đa phần các anh em họ hàng nhà họ đều là quân nhân." Triệu Thanh Thanh giống như một thám tử, dường như tất cả mọi thứ cô ấy đều biết, có lẽ trong số các thanh niên trí thức, không có ai biết nhiều tin đồn nhảm hơn cô ấy.
"Quan điểm của chú giống với ông nội của thanh niên trí thức Khương, nếu có cơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-vo-cua-phan-dien/3626560/chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.