Bởi vậy anh chán ghét những nơi nhiều người, lại thích một mình an tĩnh ở trên núi, bên tai nghe được âm thanh của tự nhiên.
Mà sau khi gặp gỡ cô, anh phát hiện cho dù là nơi nhiều người cũng chẳng quan trọng, hết thảy những tạp âm xung quanh đều không ảnh hưởng tới anh được.
Mạn Mạn làm anh cảm nhận được an tâm và vui vẻ.
Lần này ra ngoài, Tạ Minh Đồ gặp được những thứ mà từ nhỏ tới lớn anh chưa từng gặp qua, cũng làm anh nhận thức sâu hơn về năng lực của chính mình, anh không hề chán ghét sự bất đồng giữa anh và người bình thường, anh có thể nghe ra tiếng máy móc bị trục trặc, anh không thể quên được những quyển sách anh đã đọc hay những thứ anh đã gặp qua, năng lực giải toán của anh rất mạnh… Thế giới bên ngoài rất lớn, anh có thể cho Mạn Mạn một cuộc sống thật tốt.
Tạ Minh Đồ rũ mắt xuống, ánh mặt trời lặn rắc lên hàng mi anh một mảnh vàng rực, anh mềm giọng nói: “Mạn Mạn, hai ngày nay anh kiếm được một ít tiền.”
“Vậy anh cất giữ cho tốt.” Tô Hiểu Mạn cười cổ vũ anh, cô biết đối phương đi chạy xe vận chuyển giúp, còn biết sửa máy móc, đánh giá ngân khố của nhóc Cẩu Tử này lại nhiều thêm không ít.
Bất kỳ thời đại nào cũng vậy, người có năng lực có kỹ thuật đều sống tốt.
\
“Chờ lúc chở về, mua những thứ mà bản thân muốn mua,”
Chúc các bé iu của Lạc đọc truyện vui vẻ 🫶🫶 đọc xong nhớ còm men nhé 🥰🥰
Tạ Minh Đồ nhẹ nhàng mà “ừ” một tiếng.
Tạ Minh Đồ cõng Tô Hiểu Mạn chậm rãi đi tới bên cạnh ba người Chu Hiểu Phượng, lúc này Dương Trường Quế đã xuống xe, Chu Hiểu Hồng mềm dọn ỏn ẻn mà kêu vài tiếng anh Trường Quế, làm Chu Hiểu Phượng ghê tởm hết sức, lúc này mới hé miệng nói một câu, sảng khoái hơn không ít.
“Chờ mấy ngày nữa anh Trường Quế và em gái Hiểu Phượng phải tổ chức tiệc mừng rồi, em nhất định là phải đến, bà người chúng ta lớn lên bên nhau từ nhỏ, tình cảm thân thiết nhất, em tin rằng sau khi anh Trường Quế kết hôn cũng sẽ không quên tình nghĩa giữa chúng ta.”
Chu Hiểu Phượng siết chặt nắm tay, Dương Trường Quế nắm lấy cổ tay của cô trấn an: “Chu Hiểu Hồng, chị là bà chị gái già của Hiểu Phượng, thì cũng là chị gái già của em, tiệc kết hôn của chúng em, hoan nghênh bà chị già tới dự.”
Câu “bà chị già” trong miệng hắn ở trong thôn này dùng để gọi những người phụ nữ lớn tuổi, Chu Hiểu Hồng là anh em nhà Chu Hiểu Phượng, gọi cô ta một tiếng bà chị già cũng không sai tí nào.
Nhưng mà nghe thấy thật “quê mùa” cũng gây “mất hứng”
Trước một câu “bà chị già” sau một câu bà chị già này, Chu Hiểu Hồng nghe được xong mặt tái mét, chỉ kém chỉ tận mặt nói tên cô ta bảo: “Bác gái, đừng có chặn đường, tôi và chị chẳng có tình nghĩa gì hết cả.”
Chu Hiểu Phượng phụt một tiếng bật cười, chồng hát vợ khen hay nói: “Chị già Hồng, tới lúc đó hoan nghênh chị tới tham gia tiệc rượu của chúng em.”
“Em yên tâm, nhất định chị sẽ tới.” Thấy bộ dáng đắc ý dào dạt của cô, Chu Hiểu Hồng nghiến răng nghiến lợi nói.
“Anh Tạ cõng chị Hiểu Mạn tới rồi, chúng ta về cùng nhau đi, chị, chị muốn về cùng với chúng em không?”
Sắc mặt Chu Hiểu Hồng âm tình bất định, vừa định từ chối, lại không nhịn được bị Tạ Minh Đồ hấp dẫn tầm nhìn.
Trong lòng cô ta âm thầm suy đoán người này là ai? Từ khi nào trong thôn bọn họ có một người trẻ tuổi đẹp trai tới như vậy, lớn lên cao gầy, bộ dạng còn đẹp hơn vài phần so với con gái, nhìn tướng mạo không giống người nhà quê lắm, chẳng lẽ là thanh niên trí thức mới tới đây?
Nghe nói đám thanh niên trí thức mới tới đây đều chưa kết hôn…
Đôi mắt Chu Hiểu Hồng không chớp cái nào nhìn chằm chằm Tạ Minh Đồ, Tô Hiểu Mạn đã nhận thấy ánh mắt nóng rực kia của Chu Hiểu Hồng, trong lòng cực kì không thoải mái, ôm chặt cổ con ch.ó to dưới thân, hai người dán nhau càng thêm chặt chẽ.
“Chúng ta đi thôi.”
Chu Hiểu Hồng biết Tô Hiểu Mạn đã kết hôn, cô ta đã nghe qua người trong thôn bàn luận, nói tướng mạo chồng cô không ra gặp người khác được, nhìn vẻ ngoài chính là một đóa hoa nhài cắm bãi phân trâu, trước kia cô ta còn ghen ghét Tô Hiểu Mạn xinh đẹp hơn mình, nhưng mà tưởng tượng cô phải lấy một bãi phân trâu, thì cảm thấy trong lòng dễ chịu hơn rất nhiều.
Hiện tại thấy Tô Hiểu Mạn nhờ cái chân bị thương của mình mà có thể thân mật gần gũi với một nam thanh niên trí thức, chỉ cảm thấy vô cùng khinh thường.
Nam thanh niên trí thức này phải xui xẻo lắm mới bị cô bám lấy.
Có nên tìm cơ hội tìm người chồng phân trâu kia của cô để nói chuyện hay không?
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]