“Tôi vừa mới tới chỗ chị Văn, Hiểu Hồng, bên chỗ chị ấy thiếu người làm, về sau cô sang bên đó làm đi.”
“Cái gì??!!” Chu Hiểu Hồng kinh ngạc biến sắc: “Chị Thuận, em muốn ở lại tổ của chị.”
“Tổ tôi đã đủ người rồi, ngày mai cô đừng tới đây nữa, chỗ chị Văn đang thiếu người, cô cũng biết được tính tình chị Văn thế nào mà, chị ấy đã nói với tôi rồi, cô biết sớm nhất định phải qua bên đó sớm một chút.”
Chị Văn trong miệng chị họ Chu, tên là Chu Văn Văn, lấy chồng trong thôn, cũng là kẻ lưu manh nổi tiếng gần xa trong thôn bọn họ, chị Thuận đồng ý mang mấy chậu tằm con qua đó, Chu Văn Văn mới đồng ý cho Chu Hiểu Hồng tới tổ của họ làm việc.
Nếu mà cô ta dám dùng thủ đoạn gian dối làm việc dưới trướng chị Văn, chị Văn sẽ tới mắng thẳng mặt, không những dám mắng mà chị ấy còn dám đánh.
Chị ấy cũng mang họ Chu, ở bên này toàn người nhà mẹ đẻ, rất ít người dám chọc vào chị.
Sau khi chị Thuận sắp xếp thỏa đáng cho Chu Hiểu Hồng xong thì cho Tô Hiểu Mạn một ánh mắt cảm ơn, lúc nói chuyện phiếm hôm nay, Tô Hiểu Mạn đưa ra cái chủ ý này cho chị, tiễn ôn thần đi một cách quang minh chính đại.
Người ác cần có người ác hơn dạy.
*
“Chị Hiểu Mạn, hôm nay em rất vui mừng.” Chu Hiểu Phượng kéo cánh tay Tô Hiểu Mạn, cảm thấy hôm nay bản thân đã thở ra được một ngụm ác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-vo-cua-phan-dien/3626522/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.