Hiện tại trên người Tô Hiểu Mạn chỉ mang theo mỗi tiền và phiếu gạo, những thứ khác đều để Tạ Minh Đồ cầm.
Lúc Tạ Minh Đồ hỏi cô, Tô Hiểu Mạn còn đang nghĩ tới hai con gà vừa mới xuất hiện trong nhà ga kia, dù sao thì thời này có gà cũng là một chuyện vô cùng hút mắt, trước khi xuyên qua thì thịt bò thịt gà thịt dê Tô Hiểu Mạn đều ăn tới mức chán ngấy, nhưng bây giờ thì lại thèm thịt vô cùng.
Cô không chỉ đơn giản là nghĩ xem thập niên 70 có được mang gà vịt lên xe lửa hay không, mà là đang suy nghĩ… Nếu như không được mang lên xe lửa thì những con gà vịt này sẽ xử lý như thế nào?
Nếu mà có thể cho cô được thì tốt quá, đương nhiên là, cô chỉ đang nằm mơ mà thôi.
Gà vịt đều là những tài sản quý giá.
Chờ sau này nhất định cô phải nuôi gà nuôi vịt.
“Tôi muốn ăn chút đồ ăn mặn… tôi muốn ăn cơm nóng.” Ở dưới hoàn cảnh như vậy, Tô Hiểu Mạn cũng không có ham muốn ăn uống quá lớn, tùy rằng đang đói bụng, nhưng lại chẳng muốn ăn cái gì cả, đương nhiên là được ăn cơm là ngon nhất.
Ở nhà ga có bán cơm hộp, Tô Hiểu Mạn do dự sờ túi tiền với phiếu cơm, trước đó cô đòi lại được hai mươi mấy đồng tiền, tuy rằng hiện giờ cô không biết rõ giá cơm là đắt hay rẻ, nhưng số tiền này hẳn là có thể đủ cho cô ăn mấy miếng cơm hộp.
Tô Hiểu Mạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-vo-cua-phan-dien/3626490/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.