Tô Hiểu Mạn làm sao có thể so được với các nữ thanh niên trí thức.
“Tôi là một xã viên trong đại đội Thanh Hà, tuy rằng trình độ văn hóa không cao, nhưng vẫn luôn ở nhà tích cực học tập, trước kia đã từng bị người ta cười nhạo là trình độ văn hóa thấp, nhưng mà tôi tin tưởng rằng, thông qua sự nỗ lực học tập, cho dù là 18 tuổi đọc sách cũng không muộn.” Tô Hiểu Mạn lấy ra một quyển luyện chữ, mở ra trước mặt mọi người để họ xem, bên trên là từng hàng chữ khải xinh đẹp thanh tú, giống như thể là in ra.
“Đây là chữ tôi viết trước khi rơi xuống nước sinh bệnh.”
Trong vở luyện chữ đều là chép lại những trích lời của các vĩ nhân cùng vài mẩu đưa tin trên báo.
Thư kí Lương tán dương nói: “Chữ cô viết đúng thật không tồi.”
Chúc các bé iu của Lạc đọc truyện vui vẻ 🫶🫶 đọc xong nhớ còm men nhé 🥰🥰
Thôn dân vây xem bên cạnh cũng sôi nổi gật đầu, tuy rằng bọn họ không biết chữ nào, nhưng mà từng hàng chữ trên vở của Tô Hiểu Mạn xác thực viết rất đẹp, đều là chữ khải viết bằng từng nét bút, có chút mỹ cảm của thư pháp, lại không qua loa chút nào, vô cùng dễ nhìn, cũng cực kì thanh tú xinh đẹp.
“Chữ Tô Hiểu Mạn viết thật là đẹp mắt.”
“Sao tôi lại cảm thấy còn đẹp hơn so với chữ của thanh niên trí thức?”
“Chữ thanh niên trí thức viết có chữ tôi còn không đọc được, cô ấy viết rõ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-vo-cua-phan-dien/3626478/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.