Bệnh viện.Trẻ con đều không thích uống thuốc, Tam Oa cũng không thích.
Nhưng hai ngày qua ở bệnh viện, cậu bé lại cảm thấy giống như đã tới thiên đường.
Mỗi lần tiêm, uống thuốc xong, cha đều cho cậu hai viên kẹo, là kẹo sữa Thỏ Trắng thơm ngọt, cả thôn cũng chỉ có mình Lưu Tiểu Bảo từng được ăn, đám trẻ con vây quanh cậu ta, chờ cậu ta ăn xong thì lấy giấy gói kẹo tới, mỗi người liếm một cái, hương vị ấy đến tận bây giờ cậu vẫn chưa quên.Tam Oa chưa từng nghĩ tới có một ngày mình cũng được ăn, còn được ăn nhiều như vậy.
Cậu thật sự vui mừng sắp điên rồi.
Vì số kẹo này, tiêm với uống thuốc thì tính cái gì! Không phải đau một chút, đắng một chút sao? Cậu nhịn!Thấy dáng cẩn thận cất từng viên kẹo vào trong túi áo của cậu bé, Thẩm Húc buồn cười, lại lấy ra vài viên kẹo từ trong ngực đưa cho con gái.Hai mắt Chu Song Yến tỏa sáng, tràn đầy kinh hỉ, lại có chút không dám tin: “Cho con sao?”“Ừ! Thích không?”“Thích!” Nói xong, Chu Song Yến thu hồi nụ cười trên mặt, lộ ra vài phần thấp thỏm: “Nhưng mà bà nội nói, con là hàng bồi tiền, những thứ tốt này chỉ có thể cho con trai ăn.
Cha, con không muốn cho Chu Quang Tông với Chu Diệu Tổ, cho Tam Oa được không?”Trái tim Thẩm Húc cứng lại, thương tiếc xoa đầu cô bé, nhét kẹo vào túi Chu Song Yến: “Em trai con có rồi, chỗ kẹo này là của con, con giữ lại tự mình ăn, không cho ai cả.
Con không phải hàng bồi tiền, con cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-xuyen-sach-lam-dai-lao/4250702/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.