Dù Hàn Ái Quốc bình thường có hơi kiệm lời một chút, nhưng Tô Nguyệt lại thích người đàn ông như vậy, bởi vì người đàn ông như vậy rất biết cách yêu thương vợ của mình.
Tô Nguyệt ngoan ngoãn đi bưng cái băng ghế nhỏ trở về, đặt cách chỗ anh ngồi khoảng hai bước, sau đó cô ngồi xuống tiếp tục nhìn anh đan.
Bàn tay anh rất lớn, khớp xương rõ ràng, cô có cảm giác một bàn tay của anh to bằng hai bàn tay của cô. Vừa nhìn đã cảm thấy tràn đầy lực lượng, nhưng khi bắt tay vào việc lại rất linh hoạt. Ngón tay thon dài nhanh thoăn thoắt mà xuyên qua dây mây, người không biết còn tưởng đây là nghề nghiệp chính thức của anh cũng không chừng.
Cứ như vậy, Tô Nguyệt không hề để ý rằng mình đang nhìn chằm chằm vào tay anh, bởi lúc này trong đầu cô đang tràn đầy những suy nghĩ xấu xa. Cô không tự chủ được mà nhớ tới những lời đồn đại trên mạng về sự liên hệ giữa ngón tay của người đàn ông cùng phương diện đó.
Nghe nói, ngón tay của người đàn ông dài, vậy chuyện kia sẽ rất lợi hại. Nếu chuyện này là thật, vậy dựa theo kích cỡ của ngón tay anh chẳng phải là…
Hàn Ái Quốc đang chăm chú đan, bỗng nhiên cảm giác được tầm mắt của người bên cạnh càng ngày càng nóng rực, khiến cho người khác khó lòng bỏ qua.
“Cô, cô làm sao vậy?” Hàn Ái Quốc thật sự cảm thấy có chút kỳ quái, anh không nhịn được, đành mở miệng dò hỏi một câu.
Nghe được câu anh hỏi, Tô Nguyệt như sực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-vuong-phu-sinh-hoat/1082346/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.