Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
“Ướp một lúc rồi lấy chao để chưng đi.” Mục Băng Oánh mở túi ra, phát hiện xương sườn còn nhiều hơn trong tưởng tượng của cô bèn quay đầu lại nói: “Chị dâu, dùng một nửa, dư lại một nửa thì mình hầm canh cho Tráng Tráng uống nhé?”
“Không cần, hôm nay người nhiều, nấu hết đi, không thể lưu lại ấn tượng mình là người keo kiệt trong mắt người ta được.” Vương Vũ Quyên sẽ hào phóng vào những lúc thế này: “Vừa rồi chị mới bảo đồ tể bán thịt hai ngày này nhớ chừa lại chút xương lớn cho nhà mình, có lẽ là hắn sẽ để lại cho chị thôi. Đến lúc đó chị sẽ hầm canh để bồi bổ thân thể cho em với Tráng Tráng.”
“Chị dâu con nói đúng đó, con cứ nấu hết chỗ đó đi. Thà là không ăn hết cũng không thể làm cho người khác không dám động đũa.”
Hai người đều đã nói như vậy, Mục Băng Oánh không tranh cãi nữa. Cô rửa sạch toàn bộ xương sườn lợn, cho vào nồi chần qua để loại bỏ máu loãng, sau đó mới ướp chúng với muối, tỏi, bột bắp và rượu Thiệu Hưng.
Múc một muỗng chao từ trong vại, sau đó đổ cùng với nước cốt lên bề mặt sườn. Cô lau sạch nước trên tay, mở cửa lò than ra, đặt xửng hấp lên, đổ nước ngập nửa nồi rồi cho sườn lợn vào hấp.
Người Châu thành từ xưa đã có thói quen trước khi ăn cơm sẽ uống nước canh. Cho dù mấy năm nay không ăn, người phụ trách cũng sẽ nấu một nồi canh rau rừng, để xã viên ăn với bánh bao.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-vo-ca-my-nhan-bi-benh-trong-dai-vien/4284006/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.