Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
“Anh... Anh...” Mục Băng Oánh vốn dĩ định nói nếu anh không cần thì anh còn nhận làm gì, nhưng rồi lại cảm thấy hỏi như vậy xong còn phải nói qua nói lại vài lần nữa, không thể kết thúc được nên cô đã sửa lời, nói: “Nếu như anh không lau thì mau trả khăn lại cho tôi đi.”
“Tôi lau, rửa mặt xong rồi lau là vừa đẹp.”
Cố Trường Dật đi đến bên bệ giếng, anh khom người dịch sát lại gần vòi nước, nghiêng đầu, mắt mang theo ý cười nhìn cô: “Nếu như không nhấn nữa thì nước giếng lại hạ xuống đấy.”
Người đều đã vào đúng vị trí rồi, Mục Băng Oánh không còn cách nào khác nên cô đành phải tiến lên, phát hiện cần gạt nước đang bắt đầu lỏng ra và đang từ từ rơi xuống, cô phải vội vàng đè ép vài cái để cho nước giếng chảy chậm lại một lần nữa.
Mục Băng Oánh chuyên chú nhấn nước, Cố Trường Dật chuyên chú nhìn cô.
Nước giếng đột nhiên trào ra, xối thẳng vào mặt Cố Trường Dật. Anh theo bản năng ngẩng mặt lên lắc lắc, vô số giọt nước theo mái tóc anh nhảy múa, giọt nước trong suốt như pha lê. Có mấy giọt lăn xuống cái mũi cao của anh, rồi sau đó chảy xuống từ cằm đến cổ rồi đi tới yết hầu...
Tốc độ Mục Băng Oánh nhấn nước trở nên chậm chạp, đợi đến khi mở hai mắt ra nhìn về phía mình thì cô mới phát hiện lông mi ướt đẫm của anh cũng dính nước, đồng tử như được nước rửa qua, trong trẻo, đặc biệt là khi anh bật cười, trông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-vo-ca-my-nhan-bi-benh-trong-dai-vien/4284004/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.