Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Cố Trường Dật chỉ vào tấm vải ngoài cùng bên trái: “Làm phiền lấy những màu đó xuống và cho tôi xem.”
Người bán hàng quay lại và mang cuộn vải đến quầy: “Cuộn vải này mới đến, một tấm dài một mét hai. Màu này rất đẹp, thích hợp cho con gái cũng như bọn nhỏ mặc, đắt tiền, nhưng anh không cần phiếu vải, anh muốn bao nhiêu?”
Cố Trường Dật cẩn thận lựa chọn, thực ra da vợ anh rất trắng, màu nào cũng hợp cho cô.
Nhưng vợ anh có con mắt kén chọn, không thích mặc cùng màu với người khác, anh thường đi mua sắm khi về nước, chỉ chọn những bộ đỏ nhất, đẹp nhất, sau này, anh phát hiện ra rằng đồ mà anh mua cô chưa bao giờ mặc nó, vì vậy anh đã phát hiện ra thói quen của cô.
Cho nên bây giờ anh mới biết, nhất định phải cẩn thận lựa chọn, dù sao bây giờ mua vải cũng cần phiếu vải, mà phiếu vải đặc biệt trân quý, không thể lãng phí.
“Này anh, không phải toàn màu đỏ sao? Tại sao anh lại nghiêm túc chọn như vậy?” Người thanh niên đứng cạnh vợ mua vải nhìn Cố Trường Dật chọn những cuộn vải cùng màu rất lâu, không nhịn được mà hỏi.
“Không giống nhau.” Cố Trường Dật trước đây cũng cảm thấy như vậy, không thể phân biệt được, sau này nhờ sự huấn luyện của vợ, anh đã có thể phân biệt được sự khác nhau giữa màu đỏ này và màu đỏ kia, anh chỉ vào màu mình chọn và nói: “Hãy giúp tôi lấy năm mét vải ô vuông này, năm mét vàng nhạt, sau đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-vo-ca-my-nhan-bi-benh-trong-dai-vien/4283974/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.