Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Nói đến đây, Lý Hồng Xu biết rằng những người muốn cưới ma ốm này về có thể xếp hàng từ con đường này đến công xã nhân dân tận ba cây số.
Ngay cả người mới đính hôn bên cạnh cô ta cũng đã nghĩ về Mục Băng Oánh trong nhiều năm, đến bây giờ vẫn chưa hoàn toàn từ bỏ.
Ngay khi Lý Hồng Xu mới nghĩ như vậy, cô ta đã phát hiện người đàn ông bên cạnh cô ta đang nhìn chằm chằm vào Mục Băng Oánh, nước miếng có khi chảy tới tận lòng bàn chân luôn rồi. Cô ta bỗng nhiên tức giận và nói với Mục Băng Oánh: “Từ nhỏ chúng tôi đều ghen tị với vẻ đẹp của cô, nhưng bây giờ chúng tôi biết rằng dù cô có đẹp đến đâu thì vẫn không bằng có sức khỏe tốt, nếu không cả đời này cô sẽ không thể kết hôn được.”
Mục Băng Oánh liếc nhìn nhìn bộ quần áo trên người đối phương đang mặc: “Thân thể của cô rất tốt.”
Lý Hồng Xu ngẩn ra, nghe thấy một ý gì đó khác với câu nói này, không tự giác nhìn lại cơ thể của mình, nghĩ về những gì cô ta đã làm trong rừng đêm qua, cô ta đột nhiên cảm thấy chột dạ, nhưng cảm thấy Mục Băng Oánh không thể biết chuyện này, ưỡn ngực nói: “Đây là lễ đính hôn của tôi với Văn Đống. Anh ấy cố ý đi đến khu chợ trong thành phố, còn làm cho tôi một chiếc váy để tôi mặc khi tôi kết hôn.”
Khi nói xong, sự chột dạ của Lý Hồng Xu vừa rồi đã hoàn toàn tiêu tan.
Cho dù cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-vo-ca-my-nhan-bi-benh-trong-dai-vien/4283960/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.