Ông có hơi cảm khái.
Đợi đến khi con trai út lập gia đình, gần như cũng nên ở riêng rồi.
Từng đứa một lớn lên, từng đứa một rời khỏi nhà, sinh con nối dõi.
Ở trong mắt người lớn thì bọn Trương Bảo Quốc khá thích ông nội, nhưng bởi vì ông luôn thích nghiêm mặt, cũng không quá thân thiết, nhưng vẫn chơi cùng với những bạn nhỏ khác. Tuy nhiên bây giờ tâm tư của bọn họ đều không đặt ở việc chơi đùa, chưa ở lại bao lâu đã quay về.
Sau khi quay về, Tô Hồi dùng hai cái hũ cuối cùng đựng đầy một hũ tương đậu và tương thịt nấm hương, sau đó dùng giấy báo gói chặt lại, rồi lại chọn mấy cân rau xanh ở trong không gian nhỏ bỏ vào trong giỏ.
Như vậy trông có vẻ tương đối ổn rồi.
Gạch xanh để xây nhà, còn có những vật dụng trong nhà này đều là do Tôn Cường giúp đỡ. Không có cậu ấy, căn nhà này còn không biết phải mò đến lúc nào mới có thể xây dựng xong.
Hơn nữa, cậu ấy làm việc ở trên trấn, chỗ cần cậu ấy giúp đỡ sau này còn rất nhiều.
Tô Hồi dẫn Trương Bảo Quốc đi cùng, cũng là để quen đường.
Cậu ấy làm việc ở đồn công an, Tô Hồi không cho cậu ấy cơ hội từ chối, để đồ lại xong rồi rời đi.
Sau đó, Tết âm lịch đã đến.
...
Tết âm lịch năm 1970.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-tu-tu-si-thanh-qua-phu/3933589/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.