“Ông ơi, cháu đến tìm sách giáo khoa mà con trai cháu phải dùng, báo cũ cũng được.”
Ông cụ dẫn cô đến trước một cái giá sách.
“Bên này là sách giáo khoa, tất cả đều ở đây, cô từ từ tìm đi. Đó chính là báo, một xu nửa cân.”
Nói đống này là sách giáo khoa nhưng thật ra thì cái gì cũng có. Đương nhiên, có vài quyển sách không được cho phép vào thời đại này là không có, những cuốn sách đó đều đã bị thiêu hủy. Những gì trạm thu hồi thu về là món đồ còn giá trị sử dụng.
Tô Hồi thấy sách giáo khoa thì rút ra để sang một bên, môn học bây giờ cũng không nhiều. Cô nhanh chóng tìm đủ sách từ tiểu học đến cấp hai. Mặc dù hơi cũ nát, còn có ghi chép chằng chịt, nhưng mà vẫn có thể sử dụng. Nhìn kỹ một hồi, cô chỉ tìm được hai quyển sách cấp ba, cô cũng lấy ra. Ngoài ra, còn có một quyển thơ cổ, một quyển sách y, với sách toán và sách vật lý nhìn lên không hiểu gì, cô kẹp vào trong sách.
Sau đó cô lại đi lấy ít báo gần đây, cố gắng không chọn lặp lại.
Nhìn cô chọn nhiều sách như vậy, ông cụ hơi kinh ngạc: “Cô cần nhiều như vậy?”
“Nhà cháu có bốn đứa con, với lại cháu là giáo viên trong thôn, cháu phải mua về nhìn xem có thể giúp ích được gì không.”
Hóa ra là giáo viên.
Ông cụ gật đầu, cầm cân qua.
Quyển sách nào cũng mỏng, nhìn qua không nặng, nhưng mà số lượng nhiều nên sức nặng cũng tăng, tổng cộng cũng gần mười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-tu-tu-si-thanh-qua-phu/3933573/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.