Mộc Linh vui vẻ nhận lấy kẹo bơ Con Thỏ Trắng, trân trọng bỏ vào túi áo.“Sao em không ăn đi?”“Em muốn để dành từ từ ăn”, cô bé định sẽ về nhà dùng chày đập nát hai viên kẹo này, rồi mỗi ngày ăn một chút.
Bằng không thì hai viên kẹo thoáng cái đã không còn.“Ăn đi, chị mua rất nhiều, sau này không cần phải tiết kiệm, có chị ở đây, nhất định sẽ cho các em cuộc sống thật tốt”, Mộc Ly cảm thấy trong lòng có chút chua xót.“Vâng”, Mộc Ly lấy một viên kẹo từ trong túi ra, bóc bỏ giấy gói rồi cho vào miệng.
Vị ngọt lập tức lan khắp khoang miệng.“Ngọt thật đấy! Ăn rất ngon!”, đây là món ngon nhất mà cô bé được nếm thử.Mộc Ly duỗi tay vuốt đầu Mộc Linh, cô bước vào sân, cởi giở trúc xuống, đợi Mộc Linh đóng cửa xong, cô mới lấy ra hai bộ đồ mới từ trong giỏ, đưa cho cô bé: “Đi thử đi”.“Quần áo mới? Cho em hết à?”, trong mắt Mộc Linh tràn đầy vẻ khó tin.
Cô bé chưa từng được mặc quần áo mới, vốn dĩ, đồ trên người cô bé đều là đồ cũ được người ta cho.“Ừm”, Mộc Ly gật đầu.“Vậy để em đi thử”, Mộc Linh nhảy chân sáo đi vào phòng.Mộc Ly lắc đầu thở dài, cô xách giỏ trúc xuống bếp, lấy đồ gia vị ra đặt vào tủ, rồi tiếp tục lấy thịt heo và táo ra.“Chị! Thấy được không?”, Mộc Linh chạy đến trước mặt Mộc Ly, xoay một vòng cho cô xem.“Rất đẹp!”, Mộc Ly mỉm cười gật đầu.Mộc Linh cúi đầu nhìn, vui sướng vuốt ve quần áo trên người mình, cẩn thận từng chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-tro-ve-nam-thang-chong-toi-con-tre-tuoi/4492843/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.