“Anh… Anh gọi tôi có việc gì…”, Mộc Ly giả vờ sợ hãi lùi về sau.
Một cô gái như cô, trong tình huống gặp phải người xa lạ trong núi, nếu biểu hiện quá bình tĩnh sẽ khiến đối phương nghi ngờ.“Tôi hỏi cô vào núi làm gì?”, gã tiến lên trước, quan sát Mộc Ly.“Tôi lên núi hái rau dại…”, Mộc Ly lại lui về sau mấy bước.Gã liếc nhìn giỏ trúc đeo sau lưng Mộc Ly, thấy bên trong quả thực có một ít rau dại: “Vậy cô có thấy ai đi ngang qua đây không?”Bọn họ đã chờ ở đây một lúc lâu nhưng chỉ thấy có cô gái này xuống núi.“Không có… Không có…”, Mộc Ly cắn môi, trong mắt tràn đầy kinh hoàng cùng sợ hãi, bước chân không ngừng lui về sau.Gã nhìn chòng chọc vào Mộc Ly, một lúc lâu sau, cảm thấy không thú vị, gã bèn xoay người rời đi.
Gã tin chắc một cô gái quê bé nhỏ như vậy sẽ không dám lấy đi kho báu.Mộc Ly thở hắt ra một hơi, xoay người, lảo đảo chạy xuống núi.Gã quay đầu nhìn theo bóng lưng hốt hoảng bỏ chạy của cô, khinh thường hừ lạnh một tiếng rồi quay về tìm đồng bọn.Mộc Ly chạy một mạch xuống núi, cô dừng lại thở d.ốc trong chốc lát rồi mang theo giỏ trúc, bước chân thoăn thoắt đi về phía thị trấn.
Sáng nay, lúc ra cửa, cô đã cố ý hỏi thím Lâm nhà bên đường lên thị trấn.Thôn Hồng Tinh cách thị trấn rất xa, phải mất một tiếng đi bộ, Mộc Ly mới đến nơi.
Cô đứng tựa vào thân cây, há miệng thở phì phò.
Thân thể này thật sự quá yếu, mới có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-tro-ve-nam-thang-chong-toi-con-tre-tuoi/4492825/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.