Đã ăn xong dưa, Giang Hựu Đào cảm thấy mỹ mãn ôm chăn trở mình, một giây sau đã đi vào giấc ngủ, hệ thống ăn dưa còn đang chờ cô hỏi chuyện làm đến nửa vời khiến nó cực kỳ khó chịu. 
Ngày hôm sau Giang Hựu Đào bị tiếng ồn ào bên ngoài đánh thức, Cố Niệm Vi ở bên cạnh cô đã dậy từ sớm, chăn đệm được gấp chỉnh tề đặt ở ngăn tủ trên giường đất. 
Cô nghiêng đầu nhìn qua bên kia giường đất, Trương Tuệ Tuệ và Triệu Vĩnh Lan ngủ đến chổng vó lên trời, giường chiếu của Lý Vân Anh cũng đã được thu dọn sạch sẽ. 
Giang Hựu Đào mặc xong quần áo, gấp gọn chăn rồi đi xuống giường, cầm theo chậu rửa mặt, khăn bông, xà phòng thơm, đi ra bên ngoài rửa mặt. 
Thời tiết sáng sớm vùng đông bắc rất lạnh, nước giếng múc từ dưới lên cũng mang theo hơi lạnh, dùng khăn bông ướt lau mặt, một chút buồn ngủ còn lại đã biết mất hầu như không còn. 
Cố Niệm Vi nghe thấy tiếng động từ trong bếp đi ra, nói với cô. 
“Đại đội trưởng bảo tôi lát nữa dẫn các cô đến đại đội tìm ông ấy, hai người kia còn chưa dậy sao?” 
Giang Hựu Đào lắc đầu: “Còn chưa dậy, để tôi đi gọi bọn họ.” 
Giang Hựu Đào để đồ rửa mặt lên bàn gỗ trong phòng, đánh thức Trương Tuệ Tuệ và Triệu Vĩnh Lan, sắc mặt hai người cực kỳ khó coi. 
Triệu Vĩnh Lan còn nói. 
“Đi đường nhiều ngày như vậy, mệt chết đi được, hôm nay đâu phải đi làm, ngủ thêm một lát nữa thì sao chứ? Gọi đòi mạng à?” 
Cô 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-tro-thanh-quan-chung-an-dua/461650/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.