Kế tiếp một thời gian, cuộc sống Miêu Kiều Kiều có chút ổn định.
Ban ngày làm việc, buổi tối vào không gian luyện tập và học bài, mỗi ngày trôi qua phong phú và bận rộn.
Hôm nay sau khi làm việc, cô ngồi xổm chăm cây cỏ.
Đại thẩm đi đến, đối phương cười ha hả nói: “Đồng chí Tiểu Miêu, cháu tìm người yêu không?”Miêu Kiều Kiều trong đầu đang suy nghĩ giữa trưa ăn gì, bị tiếng nói này làm cho sợ hãi.
Nhưng nghe những lời này cô liền đoán được đối phương muốn nói gì.
Cô cũng không đáp lại ngay: “Thím, có chuyện vui sao?”Đại thẩm cười tủm tỉm nhìn cô: “Thím thấy cháu càng ngày càng làm việc nhanh nhẹn, bộ dáng cũng vui vẻ, nhà mẹ đẻ cháu cũng rất tốt, đã muốn làm mối.
Cháu ta bán lương thực trên trấn, một tháng tiền lương 20 khối, so với mỗi ngày làm việc ở đây tốt hơn nhiều.
Đến lúc đó cháu theo hắn quản lý chi tiêu, nếu được thì thím sắp xếp gặp mặt, thế nào?”“Không cần! ” Miêu Kiều Kiều trên mặt lễ phép: “Cháu còn nhỏ, chưa muốn tìm người yêu.
”Công việc ổn định? Không gian của cô cũng chứa nhiều thứ.
Một mình cô tự do, làm gì cũng không bị trói buộc.
Đại thẩm nhìn cô với ánh mắt tốt bụng, vội vàng nói: “Ôi cháu cũng 18 rồi, không nhỏ a! Thím như cháu đã sinh con rồi.
Nhưng thím nói với cháu, điều kiện tốt như thế đừng nên bỏ lỡ.
”Miêu Kiều Kiều nghe nói như thế thì trong lòng cười lạnh vài tiếng.
Nếu hoan nghênh, cũng không cần tìm người như cô.
Dù sao thanh niên từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-toi-dua-vao-khong-gian-vo-dich/582777/chuong-25.html