Miêu Kiều Kiều đi một chuyến vào trong thôn, xử lý mọi chuyện rồi đi về phía chân núi.
Sắc trời cũng đã đen, cô đi đến chỗ bí mật, vào không gian.
Uống một ly nước suối, sau đó đi vệ sinh.
Cuối cùng cởi giày, đứng lên cân!
Kim đồng hồ chậm chạp chuyển động, cuối cùng cũng dừng lại.
Miêu Kiều Kiều trừng mắt nhìn.
Bảy mươi bảy ký!
Có thể có thể, bận việc một ngày gầy một ký cũng không sai.
Cô lại chạy tới nhà vệ sinh soi gương.
Bởi vì nước linh tuyền này có thể làm dịu, làn da thô ráp cũng trở nên nhẵn nhụi rất nhiều.
Màu da vẫn vàng đen, nhưng so với hôm qua thì trắng hồng hơn một chút.
Miêu Kều Kều nhéo nhéo thịt trên mặt.
A, cảm giác có thể mang đi làm vằn thắn.
Cũng không biết một ký kia gầy lúc nào, trên mặt cũng không có thay đổi (─. ─||).
Xem ra con đường giảm cân của cô vẫn còn rất dài.
Ở thời hiện tại, tuy rằng đọc sách còn có người giúp đỡ, nhưng Miêu Kiều Kiều thà ra ngoài làm việc kiếm tiền.
Thời trung học mỗi khi tan học, cô thường đến một lớp võ thuật gần trường làm tiểu muội thuần khiết.
Mỗi lần nhìn phòng học sáng ngời, một đám người luyện tập võ thuật khiến mọi người ngưỡng mộ.
Những người này từ nhỏ vô tư vô lự, có người thân yêu thương, còn có thể quang minh chính đại ở chỗ này luyện võ.
Không giống cô, chỉ có thể trốn ở góc xem.
Có đôi khi làm vệ sinh xong, cô sẽ lén vào luyện cùng.
Bắt đầu chính là vì tò mò,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-toi-dua-vao-khong-gian-vo-dich/582770/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.