Tùng! Tùng! Tùng! 
Tiếng trống báo đến giờ làm vang lên, mọi người tranh thủ thời gian thu dọn rồi đi ra ngoài tập hợp. Đợi mọi người đến đông đủ đội trưởng lại bắt đầu bài phát biểu hàng ngày. 
“Công việc hôm nay phải làm cũng giống như hôm qua, xới đất, nhổ cỏ, bón phân, mọi người nhớ làm việc chăm chỉ, nếu không sẽ bị trừ điểm công tích lũy được.” 
Vụ mùa thu đến cuối tháng mới bắt đầu thu hoạch, những ngày này công việc đồng áng tuy không nặng nhọc nhưng cũng không thể chểnh mảng. Gần đây thường có nhiều người lười biếng, làm ít nghỉ nhiều, vì vậy để chỉnh đốn lại đội trưởng quyết định đưa ra chính sách trừ điểm công việc. 
Vừa thấy nguy cơ lương thực bị bớt đi, những người đang có ý định lười biếng lập tức tỉnh táo lại. Điểm công việc quy đổi ra miếng ăn, không ai muốn mình bị trừ bớt cả. 
Mọi người lần lượt đến nhà kho nhận nông cụ rồi từng tốp ba người, năm người đi ra ruộng. 
Lúc này sắc trời vừa mới hửng sáng, trong không khí mát lạnh thoang thoảng mùi hương cỏ cây. Miêu Kiều Kiều đi phía sau đám đông, tranh thủ hít thở tận hưởng không khí trong lành, trong lòng không ngừng cảm thán hôm nay trời thật đẹp! 
Thành thật mà nói thì thời đại này đúng là rất nghèo khổ thế nhưng vẫn có ưu điểm, như là không khí trong lành sạch sẽ chưa bị khói bụi công nghiệp gây ô nhiễm, dân phòng cũng chất phác thật thà, tuy có vài người lời nói ra khó nghe, nhưng tâm địa lương thiện. 
Khi xuống tới ruộng, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-toi-dua-vao-khong-gian-vo-dich/582767/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.