🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Những người khác gật đầu đồng thanh rồi nhanh chóng dọn dẹp sách vở. Miêu Kiều Kiều là người đầu tiên rời khỏi đi về phòng ngủ chung.

Gian phòng ngủ của nữ trang trí rất đơn giản, một cái giường lớn được kê sát tường, gần cửa ra vào để bộ bàn ghế, trên bàn có ấm nước do Bạch Nghiên mang tới cùng vài cái chén con.

Bên tường bên kia đặt một cái tủ gỗ đựng đủ thứ đồ thượng vàng hạ cám, còn hành lý cá nhân mỗi người đều cất vào rương đồ riêng để ở dưới giường ngủ.

Miêu Kiều Kiều ngủ ở vị trí tận cùng bên trong, chỗ của cô trải một tấm trải giường màu xám bạc màu, chăn bông cũ kĩ chắp vá gấp gọn đặt phía trên. Cô cởi giày rồi bò lên giường cầm lấy chăn bông xem xét.

Khí hậu ở khu vực thôn Thạch Thủy không quá lạnh giá như phương Bắc nhưng vào mùa đông nhiệt độ vẫn xuống khá thấp. Bây giờ mới chỉ vừa tháng chín đầu thu, cái chăn bông này miễn cưỡng có thể dùng được, nhưng đến khi mùa đông đến sợ là phải chịu lạnh cóng đến nỗi run lẩy bẩy.

Miêu Kiều Kiều cảm thấy bất bình thay cho nguyên chủ, một chiếc chăn ấm áp dày dặn hơn chút cũng không nỡ cho cô, dạng người nhà này cô còn hi vọng xa vời gì nữa. Cô rời khỏi nhà đã một tháng mà ngay cả một lá thư hỏi thăm từ người nhà cũng không thấy.

Đang lúc Miêu Kiều Kiều rơi vào trầm tư thì bên tai cô vang lên một giọng nói trào phúng.

“Mùi gì thế? Thật là khó ngửi.”

Cô ngước mắt

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-toi-dua-vao-khong-gian-vo-dich/582765/chuong-13.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.