Sau khi cơ bản đặt đồ lại vị trí, Trịnh Tứ Hà nhét "bảo bối" lật tìm được trước đó vào trong quần áo, siết chặt áo vội vã ra sân.
Trịnh Khê Khê nheo mắt nhìn bóng lưng cậu ta.
Trịnh Tứ Hà đi đến bên hàng rào nhị phòng, đột nhiên quay đầu, nhìn lại.
Trịnh Khê Khê giống như có cảm giác.
Cô bé nhanh chóng suy nghĩ, chân nhỏ bước vững vàng, chậm rãi về phòng đông sương.
Bộ dạng thản nhiên của cô bé, khiến Trịnh Tứ Hà càng thêm chắc chắn —— Thất nhi này là đứa ngốc! Căn bản không hiểu cậu ta đang làm gì!
Trịnh Tứ Hà lòng càng thả lỏng hơn.
Cậu ta nhìn Trịnh Khê Khê về đông sương phòng, lại thấy rèm đông sương khép chặt, liền càng an tâm.
Cậu ta bắt đầu ở trong phạm vi hàng rào nhị phòng tìm chỗ thích hợp.
Trịnh Khê Khê đến đông sương đóng cửa kỹ, liền nhanh chóng tăng tốc bước chân, chạy đến bên cửa sổ.
Cô bé lùn, không với tới cạnh cửa sổ. Nhìn trái nhìn phải, nhanh chóng bê cái ghế nhỏ đặt bên cửa sổ, lại bước lên, vén một chút rèm cửa sổ, qua cửa sổ nhìn ra ngoài.
Góc độ khá thích hợp.
Từ hướng cô bé nhìn qua, vừa hay thấy Trịnh Tứ Hà cầm cái cuốc nhỏ đào đất. Không bao lâu, trên mặt đất xuất hiện một đống đất nhỏ.
Trịnh Tứ Hà đặt "bảo bối" nhét trong n.g.ự.c vào, lại cào đất đào ra về hố đất.
Trịnh Khê Khê đang nhíu mày nhìn cảnh này.
Rất đột ngột, Trịnh Tứ Hà không biết nghe thấy âm thanh gì, co giò chạy ra khỏi sân viện.
Trịnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-tieu-phuc-bao-duoc-ca-nha-cung-chieu/4802348/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.