Sân vận động của tiểu học Hướng Dương không tính là lớn, không có bãi cỏ xanh không có đường chạy, chỉ có một mảnh đất vàng.
Trên sân vận động cắm một cột cờ thăng đứng, trên ngọn treo lá cờ đỏ phấp phới bay theo gió.
Học sinh trên sân vận động xếp hàng theo lớp cao thấp đợi loa phát âm nhạc cùng nhau tập luyện.
Bởi vì con gái dậy thì sớm, Tô Từ cùng Ngô Xảo Diễm được tính là người có vóc dáng cao nhất trong lớp năm, hai người xếp ở cuối nhất trong hàng.
Ngô Xảo Diễm còn cao hơn Tô Từ một chút, cho nên mỗi lần tập thể dục đều đứng cuối nhất.
Hôm nay không có gì khác với trước đây, các học sinh xếp hàng xong, nhạc bài thể dục theo nhịp điệu trong loa phát ra.
Ngô Xảo Diễm đứng đằng sau Tô Từ, thấy cô theo không kịp tiết tấu, động tác luôn chậm một nhịp, khóe miệng mỉa mai cười một lúc.
Cô ta nhớ đến kiếp trước, Tô Từ tập thể dục trước mặt cô ta.
Cô ta chính là nhìn cô không quen muốn ức hiếp cô, không có chuyện gì liền tiến lên trước đá cô một cái, cô cũng không dám có ý kiến, chỉ biết rơi nước mắt chạy vào nhà vệ sinh khóc trộm.
Cảm giác bắt nạt không hề kiêng kị thực ra cũng rất sảng khoái đó.
Dù sao người bị bắt nạt nhát gan, ngay cả nói cứng một chút cũng không dám, chỉ biết lau nước mắt, dáng vẻ đáng thương hề hề làm cho người nhìn thấy muốn đánh thêm mấy bạt tai nữa.
Nghĩ đến đây, trong lòng Ngô Xảo Diễm lại có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-tieu-phu-ba/4603904/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.