Mặc dù Tô Hoa Vinh không cãi nhau với Diệp Lão Nhị, nhưng Diệp Lão Nhị vẫn giận chó đánh mèo.
Buổi tối khi đi ngủ, ông quay lưng về phía Tô Hoa Vinh, không nói một câu nào với bà.
Đứa đầu sỏ là Tứ Nha không đi xin lỗi, tất nhiên ông không thể tự sang đó được, có đi cũng phí công.
Vậy nên hiện tại cơn giận này cứ nghẹn cứng trong lòng khiến ông không thể nào bày ra vẻ mặt dễ nhìn.
Tất nhiên Tô Hoa Vinh cũng không bắt chuyện trước với ông, chỉ cầm cái quạt lá cọ phe phẩy cho Diệp An Gia đang ngủ say.
Diệp An Gia còn nhỏ, trước mắt vẫn ngủ với bọn họ ở gian phòng trong nhà bếp.
Màn đêm buông xuống, trong thôn trở nên tĩnh mịch.
Thỉnh thoảng bên ngoài có tiếng chó sủa, còn lại không có tiếng động gì khác.
Tô Từ nằm trên giường chung trằn trọc không ngủ, phần lớn là vì trước khi tỉnh lại đã ngủ quá nhiều, hơn nữa cái giường này cứng chết đi được!Tuy trời đã vào thu, buổi tối có những cơn gió mát lạnh nhưng lúc ngủ vẫn cảm thấy hơi nóng.
Tô Từ mãi đến hơn nửa đêm mới ngủ được, mới mơ mơ màng màng ngủ mấy tiếng đồng hồ đã nghe thấy tiếng gà gáy.
Cô sờ trán rồi mở mắt ra, phát hiện ba người chị và một đứa em đã thức dậy.
Cô ngồi dậy gật gà gật gù, đảo mắt một cái thì thấy chị ba Diệp Tô Hồng đang cầm túi xách màu vàng vòng qua đầu.
Diệp Tô Hồng còn chưa kịp khoác túi xách lên vai thì bắt gặp ánh mắt của Tô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-tieu-phu-ba/4603890/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.