Giọng nói của Tô Hoa Vinh cũng cứng rắn hơn, bà nói : "Đây là phần của Tô Từ, con không được giành với con bé."Diệp Tô Hồng bĩu môi không nói lời nào, cầm lấy chiếc gương nhỏ trên rương gỗ nhét vào túi xách trên người rồi xoay người rời đi.Cô ta chỉ định quay về lấy gương, ai ngờ lại gặp phải chuyện tốt này.Diệp Tô Hồng vừa rời đi, Tô Hoa Vinh thở dài một hơi.Bà cũng không nói gì nhiều, chỉ bảo Tô Từ mau ăn hết phần bánh còn lại.Lúc này Tô Từ cũng không nhún nhường nữa, một mình ăn nốt chút bánh đang cầm trong tay.Sau khi cô ăn xong, Tô Hoa Vinh xem thử nhiệt độ trên trán cô, hỏi cô còn đau đầu hay không.Tô Từ khẽ lắc đầu, nói: "Con chỉ hơi choáng một chút."Tô Hoa Vinh bảo cô ngồi xuống, vươn tay đặt lên trán cô khẽ véo nhẹ điểm giữa hai đầu lông mày.
Bà vừa xoa bóp vừa nói: "Mẹ xoa bóp một chút là sẽ không đau nữa.
Hôm nay con cứ ở nhà nghỉ ngơi đi, không cần làm việc gì cả.
Con hạ sốt rồi thì chúng ta không cần phải đi khám bác sĩ nữa."Tô Từ hơi nhướng mắt, trong lòng nghĩ: Thì ra cái dấu hình ngôi sao màu tím giữa mi tâm cô là do làm như này mà có?—----Khi Diệp Tô Hồng tìm thấy chị cả Diệp Tô Anh, chị hai Diệp Tô Mai và em gái thứ năm Diệp Tô Phương là lúc bọn họ đang cắt cỏ trên mảnh đất hoang.Diệp Tô Hồng cầm lưỡi hái, ngồi xổm xuống rồi nói: "Thật là bất công, mẹ chúng ta ở nhà lén nướng bánh bột mì cho Tô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-tieu-phu-ba/4603871/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.