Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Món móng giò không đáng tiền này, hôm qua Tạ Đình Ngọc không thèm nhìn đến. Đến bữa tối cũng không thèm chờ mong, nhưng lại cố gắng để cô học nhiều hơn. Trưa hôm nay ăn một bữa, cảm thấy rất ngon, anh còn cố ý tắm sớm cho sạch sẽ và chờ cơm.
Diệp Thanh Thủy không đoán sai, Tạ Đình Ngọc rất chờ mong bữa cơm chân giò heo. Bởi vì Diệp Thanh Thủy hao phí bỏ công làm món ăn rất ngon, vì vậy hôm nay Lưu Nhất Lương cố ý tới đây ăn ké, trong mắt anh không còn thấy anh ta không dễ thương như vậy nữa.
Diệp Thanh Thủy bảo mẹ vào rừng hái một ít lá tre, lấy lá tre tươi non rửa sạch sẽ lót dưới đáy nồi hấp, cơm chín thơm phức.
Diệp Thanh Thủy vẫn sẵn lòng làm một số kiểu thực dụng, ít tốn kém, những thứ không cần tiền như lá tre, rất hợp lý nếu lấy nó để hấp một bữa cơm để bày tỏ sự cảm ơn đến thanh niên trí thức Lưu. Diệp Thanh Thủy tranh thủ lúc nấu nướng vội vàng ăn một bát cơm rồi vội vã đi làm việc.
Diệp Thanh Thủy cắt nhỏ và nghiền nát các loại thảo dược khô, đun sôi thành bột nhão, sau khi nguội thì thoa đều lên miếng gạc, cuối cùng đắp miếng gạc lên trên mặt trong nửa giờ.
Sau khi đắp xong, mặt mặt cô mát lạnh, tựa như được hút no nước vậy, soi gương đầy ắp collagen. Khả năng khôi phục của da đạt đến đỉnh điểm ở tuổi dậy thì.
Diệp Thanh Thủy làm xong công việc chăm sóc da hàng ngày của mình,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-tieu-kieu-tuc/4244033/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.