Bọn nhỏ mồm năm miệng người vang lên bên tai, cả người Khương Hoán Minh đều cứng ngắc.
Anh ta ngơ ngẩn cúi đầu, nhìn người vợ trong lòng.
Cô ta siết chặt rúc vào trong lòng anh ta, như là sợ mất đi anh ta.
Kết hôn nhiều năm như vậy, hình như cô ta chưa từng ôm anh ta như thế, cũng chưa từng có như chim nhỏ nép vào người như lúc này…
Giống như là thay đổi một người vậy.
Trái tim của Khương Hoán Minh đột nhiên trở nên mềm mại, nhưng giọng điệu vẫn cứng ngắc: “Đây là mới vừa tỉnh? Nhanh đi lên giường nằm.”
Nhưng Mạnh Kim Ngọc không buông tay, như làm nũng, chôn hai má ở trong lòng anh ta.
“Đi nói với bà con, mẹ con tỉnh rồi, đưa cho cô ấy cả chén đường đỏ trứng gà bồi bổ thân thể.” Khương Hoán Minh nói với đứa con lớn nhất ở bên cạnh.
Con mắt của Dữu Dữu mở to tròn.
Cũng không biết qua bao lâu, cô bé thấy mẹ rốt cuộc cũng buông cha ra, thấy lỗ tai cha không tự giác đỏ lên, còn thấy mẹ lôi kéo tay các anh trai chị gái, dùng giọng điệu dịu dàng cô bé chưa từng nghe thấy, nhẹ giọng hỏi tình hình ở trường học của bọn họ.
Không khí vô cùng hòa hợp.
Nhưng Dữu Dữu lại nghiêng đầu nhỏ, chăm chú nhìn chằm chằm Mạnh Kim Ngọc, như là không biết cô ta.
Tươi cười của cô ta không giống mẹ, lời nói cũng không giống mẹ.
“Dữu Dữu đứng ở nơi đó làm gì?” Khương Hoán Minh lúc này mới chú ý tới con gái nhỏ.
Mạnh Kim Ngọc cũng cười, dịu dàng nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-tieu-banh-bao-pk-me-ke/669813/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.