Ở đầu này, An Nhiên sau khi đưa đồ xong và quay lại điểm thanh niên tri thức thì tình cờ chạm phải Vương Khê Khê.
Vẻ mặt của Vương Khê Khê phức tạp nhìn An Nhiên, làm cho An Nhiên hơi sợ hãi chỉ có thể phủ đầu trước hỏi: “Có chuyện gì sao?”
Vương Khê Khê trả lời nói: “Nghe nói cô là người yêu của Tiêu Thành An, mà tôi cũng là người yêu của Tiêu Kiến Thiết, chúng ta sau này biết đâu lại là họ hàng, cho nên chung sống hòa thuận một chút.” Không chờ An Nhiên nói gì, cô ta đã rời đi.
An Nhiên vẻ mặt đầy dấu chấm hỏi, cái này là có ý gì, ra oai chắc? Hừm, người đàn ông của tôi là tuyệt nhất thế giới này.
Quay trở về phòng, cô vẫn cảm thấy không thể giải thích về Vương Khê Khê. Trước khi thím Trình rời đi, bà ấy đã dặn cô ngày mai đến nhà ăn cơm. Cô đang suy nghĩ xem ngày mai nên tặng món quà nào thì được, vì đây là lần đầu tiên cô đến nhà, sau khi bản thân và Tiêu Thành An xác định quan hệ. Không được thất lễ.
Ngày hôm sau.
Sau khi thức dậy, An Nhiên thu xếp bản thân ôn thỏa, sau đó cầm thịt đi làm một bát to thịt kho tàu, lại lấy hạt dẻ để làm một ít bánh hạt dẻ.
Mùi hương bay ra suýt thì gọi tất cả mọi người đến điểm thanh niên tri thức, bởi vì chúng vô cùng thơm. Nhưng do mượn nồi của bọn họ, An Nhiên cũng không hề keo kiệt, phần lại cho bọn họ một bát, để mọi người có thêm bữa ăn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-thanh-nien-tri-thuc-co-khong-gian/4435231/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.