Thông qua biểu quyết, mọi người nhất trí đồng ý để An Nhiên phụ trách nấu ăn, mỗi ngày tới lúc nấu cơm, bên chỗ An Nhiên đều sẽ truyền đến một mùi hương mê người, mọi người đã sớm thèm, nghĩ đến nước tương thịt ăn kèm với cơm rất ngon, không thể suy nghĩ nữa nếu không sẽ chảy nước miếng. Bây giờ rốt cuộc có thể quang minh chính đại nếm thử tay nghề của An Nhiên rồi. 
Được rồi, nếu mọi người đã nhiệt tình như vậy, cô liền cung kính không bằng tuân mệnh, ai làm cho ánh mắt của dân chúng là sáng như tuyết đâu. An Nhiên ngạo kiều nghĩ. 
Dùng gà rừng làm gà kho tàu om khoai tây, Hoàng Kiến Thiết đổi được bảy quả trứng gà, vậy làm trứng gà xào ớt, bánh trứng, lại xào đĩa rau dưa, canh là món trứng gà cà chua. 
Mùi hương vẫn luôn bay vào trong lỗ mũi của mọi người, đều không tự chủ được nhìn về nhà bếp, nhìn xem lúc nào có thể làm xong. 
An Nhiên nói một tiếng: “Ăn cơm.” Mọi người đều ngoan ngoãn cầm chén đũa của mình ngồi chờ, làm cho An Nhiên cảm thấy bản thân như là bác gái nhà ăn, bác gái chuẩn bị múc đồ. 
Đồ ăn mang ra đầy đủ, Vương Khê Khê cùng Vương Minh Trí vẫn không xuất hiện, Hoàng Kiến Thiết đành phải bất đắc dĩ đi ra ngoài tìm. 
Một lát sau, Hoàng Kiến Thiết trở về, anh ấy bất đắc dĩ tỏ vẻ: “Tôi đã đi tìm những nơi bọn họ có khả năng ở nhưng đều không thấy người, chỉ có thể để lại một ít đồ ăn cho bọn họ, chúng ta ăn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-thanh-nien-tri-thuc-co-khong-gian/4435221/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.