Mấy ngày gần đây, An Nhiên thực sự vô cùng bận rộn. Cô mang chỗ đào hái được trên núi đi gọt vỏ tách hạt, một phần thì hấp thành đào đóng hộp, cũng may là cô đã chuẩn bị rất nhiều lọ rỗng, chỗ đào còn lại thì mang phơi thành quả khô, để từ từ ăn dần.
Còn đối với lê, cô dự định làm thành mứt lê, đến lúc đó, pha vào nước, có thể làm ẩm phổi để trị ho. Hơn nữa, có vị chua chua ngọt ngọt uống ngon vô cùng. Tất cả mọi người ở điểm thanh niên tri thức mỗi ngày đều nhìn thấy An Nhiên đang đắm chìm làm thứ gì đó, mọi người chỉ ngửi được mùi nhưng không được ăn. Lúc mới đầu còn cảm thấy khó chịu, nhưng cuối cùng mọi người cũng đều thờ ơ.
Nhóm ăn chung của Vương Khê Khê và Vương Minh Trí ngoài ý muốn lại chung sống rất hòa hợp. Có thể là do Vương Khê Khê muốn thể hiện bản thân hoặc là không muốn bị so sánh với người khác, nên mối bữa ăn cô ta đều nấu thịt, còn vừa mỉm cười vừa nói chuyện với Vương Minh Trí, cái này cho dù tiên nữ An Nhiên cũng không làm được, Vương Khê Khê lăn lộn một vòng lớn, cô ta rốt cuộc toan tính cái gì đây.
Vào lúc mọi người đang chung sống hòa thuận, không làm phiền lẫn nhau thì tin tức về việc xây dựng trường học cuối cùng cũng đến.
Sáng sớm, trên đài phát ra một giọng nói, thông báo mọi người đến tập trung ở sân phơi để tuyên bố chuyện quan trọng.
Vì vậy, sau khi ăn xong bữa sáng, mọi người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-thanh-nien-tri-thuc-co-khong-gian/4435215/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.