Cùng lúc đó, An Nhiên bị tiếng loa phát thanh làm cho tỉnh giấc.
“Đi làm thôi, đi làm thôi.”
An Nhiên vẻ mặt không hề cao hứng nghĩ: ‘Ngủ sớm dậy sớm, ra đồng vận động, tôi nhất định là thằng nhóc khỏe mạnh nhất.’
‘AAA, cuộc sống cuối cùng đã ra tay với mình rồi.’
Rời giường, gấp chăn, đánh răng rửa mặt.
Hôm nay phải ra đồng, An Nhiên đã rất có kinh nghiệm, cô mặc một bộ quần áo dài, còn tìm được dây thắt gấu quần, bên trong còn đi thêm tất dài. Để đảm bảo không hở một chút da nào bên ngoài, trên mặt cô thoa kem chống nắng loại không mùi không trắng.
Vào giữa tháng sáu, bắt kịp đuôi của vụ thu hoạch hè thì vẫn còn phải nhịn.
Bữa sáng đã chuẩn bị xong, có cháo ngũ cốc, nhiều nước ít nhân, còn có thêm một ít lương khô thừa, An Nhiên cũng không chạm đến, cô chỉ ăn cháo trắng.
Ăn sáng xong, quay trở về phòng, An Nhiên từ trong không gian lấy ra một chai sữa, ừng ực uống hết một chai, lại ăn thêm chút bánh mì mới cảm thấy bản thân no được.
Thực ra, cô muốn ăn bánh bao, nhưng lại không dám, sợ là sẽ bị phát hiện ra mùi bánh.
Sau khi thu dọn xong, An Nhiên cùng mọi người đi về nhà kho với cái ấm đun nước. Hôm qua cô đã nghe mọi người nói, đầu tiên phải đi nhận công cụ làm nông, sau đó chờ bố trí công việc trong ngày hôm đó.
Khi mọi người đến điểm tập kết sân phơi thì đã khá đông người, đại khái có thể lên đến vài trăm người, ừm, thôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-thanh-nien-tri-thuc-co-khong-gian/4435195/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.