An Nhiên đột nhiên cảm thấy, đây có thể là cậu bé năm tuổi vô cùng trưởng thành. Ở hiện đại, đưa trẻ năm tuổi chỉ có thể để cha mẹ đuổi theo cho ăn hoặc là chán nản đi siêu thị chọn một con robot biến hình hay là một chiếc xe hơi điều khiển từ xa.
An Nhiên lại lấy ra thêm một chiếc kẹo sữa, nhét vào trong miệng của Cẩu Đản.
“Cái này là chị An Nhiên đặc biệt cho em, bởi vì em hiếu thuận với mẹ, là một đứa trẻ vô cùng ngoan ngoãn.”
Cẩu Đản ngậm viên kẹo, nở nụ cười rất vui vẻ.
Không lâu sau, đã đến nhà của Cẩu Đản, có một bà lão gầy gò, đen nhẻm, đang hái rau dại ở ngoài sân.
Cẩu Đản: “Bà nội, đây là thanh niên tri thức mới tới, muốn đối lấy tủ. Bà nội xem chị An Nhiên đã cho cháu kẹo sữa này.”
Trên đường đi, Cẩu Đản cầm chiếc kẹo sữa trong tay, chiếc kẹo sữa đã bị tan chảy một chút. Cẩu Đản bẻ viên kẹo làm đôi, một nửa cho vào trong miệng của bà cụ, nói:
“Bà nội, bà ăn đi, có ngọt không?”
“Cháu, cái đứa trẻ này, còn cho bà ăn, uổng công rồi.” Nhưng trên khuôn mặt bà ấy nụ cười không hề dừng lại.
“Còn một nửa nữa, cháu để cho mẹ.” Nói xong thì chạy vào trong nhà.
Bà cụ nhìn An Nhiên, mỉm cười nói:
“Thanh niên tri thức An, cháu muốn đổi tủ à?”
“Vâng, bà, bà có thể gọi cháu là An Nhiên. Cháu muốn đổi chiếc tủ và giá rửa mặt. Cẩu Đản ban nãy vừa nói, mẹ của em ấy vừa sinh em trai, muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-thanh-nien-tri-thuc-co-khong-gian/4435192/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.