“Là một người phụ nữ, dáng người không cao, toàn thân mặc đồ đen trông rất ngầu.”
“Phụ nữ à?”
“Vợ thằng bé, số tiền này có cần giao lên đồn công an không?”
Người đàn ông nghe xong, ánh mắt không nỡ rời khỏi xấp tiền và phiếu tem dày cộp.
Người phụ nữ chìm vào suy tư, bà ta vươn tay lật ngược túi lại tìm kiếm kỹ lưỡng, cuối cùng sờ được một ký hiệu chữ “x” thêu ở góc túi, trong lòng đã có đáp án.
Ký hiệu này là do bà và Trần Lan đã hẹn với nhau khi còn học cùng bàn hồi cấp hai.
Hồi đó Trần Lan cãi nhau với gia đình xong đã ở nhờ nhà bà vài ngày, số tiền này chắc chắn là để trả ơn tình cho bà.
“Không cần trả, cái này là cho tôi.”
Quân Tử hai tay kéo một cái, quần mặc vào xong, lập tức lại dính chặt lấy mẹ.
“Mẹ, thật ạ? Vậy con muốn ăn bánh bao nhân thịt to!”
“Mẹ thằng bé, tôi cũng muốn ăn!”
“Cả ngày chỉ biết ăn, giờ này tiệm ăn chắc đóng cửa hết rồi.”
“Mẹ, con chạy nhanh mà, con đi mua!”
Quân Tử "xíu" một cái đã vọt ra ngoài, chưa chạy được hai bước lại "xíu" một cái chạy về.
“Mẹ, mẹ chưa cho con tiền.”
“Đây đây đây, mua sáu cái về, ba đứa mình mỗi đứa hai cái!”
Người phụ nữ cảm thấy lưng mình thẳng hơn, lấy một tờ tiền ra nhét cho Quân Tử.
“Đã rõ!”
Mấy ngày nay Tần Vệ Hồng cũng không thấy đâu, Thiệu Tân Minh gõ cửa mà không thấy ai trả lời, lẩm bẩm chửi rủa rồi đi ăn ở nhà hàng.
“Thật là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-tay-cam-hat-dua-xem-kich-o-tu-hop-vien/4681835/chuong-1296.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.