Không ngờ một trận cãi vã lại kéo dài đến bây giờ, đúng là làm lỡ việc.
Quầy hàng bị bàn tay lớn vỗ vang trời, tức giận đến mức muốn xô đổ kệ hàng, lần này bị Ngũ Tứ Hải kịp thời ngăn lại.
“Bà cô tổ tông của tôi, bà làm ơn đi, đừng đập phá nữa.
Cái đồ đàn bà lười biếng kia, bảo bà lấy tiền, chết đâu rồi? Còn không mau ra!”
An ủi Tần Vệ Hồng xong, anh ta quay sang gầm lên với người phụ nữ đang cúi đầu lấy tiền từ ngăn kéo trong quầy.
Tay vợ Ngũ Tứ Hải run lên, mặt mày ủ rũ, giọng nói yếu ớt.
“Ông xã, tiền trong ngăn kéo mất rồi!”
Tiền trong ngăn kéo đều được kiểm kê hàng ngày, thường ngày bà ta đều canh giữ bên ngăn kéo không rời một bước.
Hôm nay khách trong cửa hàng đông hơn bình thường, hai người căn bản không thể xoay sở kịp.
Không thể trơ mắt nhìn tiền sắp vào túi mà vuột mất, khóa ngăn kéo lại, yên tâm ra cửa đón khách.
Đợi đánh nhau xong, về cửa hàng run rẩy kéo ngăn kéo ra mới phát hiện số tiền đầy ắp bên trong đã mất đi một nửa, đầu óc trống rỗng trong một phút.
“A – tiền của tôi! Ai đã trộm tiền của tôi? Các người không ai được đi!
Tôi muốn báo công an, tiền của tôi!”
Ngũ Tứ Hải vội vàng bám vào quầy hàng nhìn, rồi khóc ầm lên.
Giảm giá ba ngày, vừa mới nếm được chút lợi lộc, thì tiền bán hàng hôm nay đã mất sạch.
Bây giờ anh ta nhìn ai trong cửa hàng cũng thấy đáng nghi.
“Báo công an
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-tay-cam-hat-dua-xem-kich-o-tu-hop-vien/4681804/chuong-1265.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.