Nghe thấy động tĩnh, nó động động tai, rũ rũ râu, há cái miệng mèo to như chậu ngáp một cái, vểnh đuôi theo sau Cao Tú Lan lẻn vào bếp.
"Dậy ăn sáng thôi."
Lâm Tiếu Đồng trong mơ cảm thấy có người đang xoa tai mình, cô lật người, quấn chăn lông chuẩn bị ngủ tiếp.
Ngay sau đó mũi lại bị người ta véo nhẹ, cô phản tay bắt lấy bàn tay đang phá phách.
"Tạ Dực, anh có trẻ con quá không?"
Mở mắt dụi dụi tóc người này.
"Dậy đánh răng đi, sáng nay ăn sủi cảo."
Hiếm khi không phải lên lớp, người cứ như dính chặt vào giường, hoàn toàn không muốn dậy.
Mãi ba mươi giây sau mới chịu dậy.
Chưa nghĩ xong hôm nay mặc gì, Tiểu Tạ chu đáo đã lấy ra một chiếc váy từ tủ quần áo.
"Mặc cái này được không?"
Chiếc váy này mới mua hồi đầu hè năm nay, tốn của anh gần nửa tháng lương, màu hơi giống đỏ anh đào, chỗ vai là thiết kế dây buộc.
Mặc thêm giày cao gót, trông rất bay bổng.
Sau năm 1985, quần áo trên phố không còn là thiên đường của xanh lam, trắng, xám nữa, bộ phim "Đường phố thịnh hành váy đỏ" công chiếu cuối năm ngoái lại thổi bùng lên một làn sóng màu đỏ.
Màu sắc quần áo ngày càng đa dạng, kiểu dáng cũng có nhiều lựa chọn hơn.
Theo quan sát của Cao Tú Lan, số lần các nữ đồng chí mặc váy tăng lên, nhu cầu về tất chân cũng tăng theo.
Chỉ cần một cuộc điện thoại là hàng hóa từ Bằng Thành sẽ được gửi đến sau vài ngày, đây chính là cơ hội tốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-tay-cam-hat-dua-xem-kich-o-tu-hop-vien/4681783/chuong-1244.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.