“Bất kể là con gái hay con trai, đều là con của chúng ta, là bảo bối nhỏ của gia đình.”
Sau khi sinh đứa bé này xong, Cao Tú Lan cũng không định sinh thêm đứa thứ hai trong mấy năm tới, mang thai liên tục hại sức khỏe.
Con cái quan trọng, nhưng sức khỏe của cô còn quan trọng hơn.
“Vợ ơi, em nói đúng, anh cũng nghĩ vậy, dù sao thì đợi đến lúc đó mình không sinh đứa thứ hai nữa, anh sẽ đi bệnh viện thắt ống dẫn tinh.
Em sao lại nhìn anh như thế? Đặt vòng tránh thai hại sức khỏe phụ nữ lắm, bố anh nói phẫu thuật này không đau chút nào đâu.”
Cao Tú Lan như biết được bí mật nhỏ của người lớn: “Bố mình cũng thắt ống dẫn tinh rồi à?”
“Đúng vậy, bố anh tự mình nói với anh mà.”
Tạ Chí Cường dò dẫm đưa tay sờ bụng cô, khó mà tưởng tượng được ở trong đó sắp có một đứa trẻ được hình thành.
“Bố mình đúng là thương mẹ mình thật đấy.”
“Đương nhiên rồi, bố anh rất yêu quý mẹ anh, nếu không thì sao nhiều năm như vậy vẫn không tái hôn?”
Mặc dù bình thường Tạ Đại Vĩ luôn thích gọi anh là thằng ngốc, nhưng thực ra anh không hề ngốc, chuyện này trong lòng anh hiểu rõ lắm.
“Bố mình cũng không xấu trai, lương lại cao, trong nhà có hai gian phòng, bên ngoài có không ít người muốn làm chủ nhà mình đâu.
Tú Lan, nói thật lòng, anh không hy vọng bố anh tái hôn với người khác, sinh cho anh một đứa em trai hay em gái.”
Tạ Chí Cường hiếm khi tỏ ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-tay-cam-hat-dua-xem-kich-o-tu-hop-vien/4679115/chuong-1152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.