Cao Tú Lan mấy người cũng đứng chờ một bên, nhìn thấy cô, hai chân đã như có lò xo, thoắt cái đã cách xa tám trượng.
"Thím, cháu quay đầu xe trước đã.
Ông Ba tạm thời không sao, vẫn đang nằm viện, bác sĩ nói tốt nhất nên phẫu thuật điều trị."
Sau khi xuống xe Cao Tú Lan cũng xúm lại, đợi cô nói xong, mọi người vừa mừng vừa lo.
Điêu Ngọc Liên hơi sợ hãi: "Phải mổ xẻ sao?"
Quan Lạp Mai không sợ: "Dù sao chữa khỏi được là tốt rồi."
Trước đây bà ấy bị viêm ruột thừa, đau đến mức không ăn nổi thịt heo.
Đi bệnh viện cắt xong thì ăn gì cũng ngon, không hề ảnh hưởng đến cuộc sống hạnh phúc hiện tại của bà ấy.
Dù sao thì phát hiện sớm, điều trị sớm, chữa khỏi sớm thì hưởng phúc sớm.
Cao Tú Lan nghe xong gật đầu: "Dù thế nào thì mạng sống vẫn là quan trọng nhất."
Nói nhiều cũng vô ích, mạng không còn thì có tác dụng gì.
Vu A Phân nhìn mấy người đàn ông đang lắp cửa, mặc áo ba lỗ trắng, ai nấy đều bận rộn hăng say.
"Ông Ba bây giờ nằm viện rồi, một mình Tiểu Liệt ở đó cũng không yên tâm lắm, hay là chúng ta thay phiên nhau đến bệnh viện giúp một tay."
Trương Đại Miệng trả lời: "Đúng là nên đi xem."
Nhà ông Ba chỉ có một mình, xảy ra chuyện lớn như vậy, người trong đại viện đều sẽ giúp đỡ.
Tạ Đại Cước làm xong việc, đi đến bên vòi nước rửa mặt.
Dùng áo ba lỗ tùy tiện lau: "Tú Lan, cứ để chúng tôi đi đi, toàn là đàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-tay-cam-hat-dua-xem-kich-o-tu-hop-vien/4678921/chuong-1070.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.