Tần Đức Thủy ngồi trong xe, trong lòng phiền muộn, dùng tay kéo rộng cổ áo, ánh mắt u ám. “Lão Phương, quay đầu xe, về thẳng đi.”
Ông ta vốn dĩ tối nay định về nhà, không ngờ lại bị chặn giữa đường. Lão Phương gật đầu, lặng lẽ không nói một lời nào, đánh tay lái, quay đầu xe trở về theo đường cũ.
Tần Đức Thủy ngồi một lúc lại thấy chỗ bên dưới ngứa ngáy, lại ngại không dám gãi, chỉ có thể vắt chéo chân, lặng lẽ cọ cọ.
Cao Tú Lan và Trương Đại Chủy trở về với giỏ hàng đầy ắp, mỗi người giành được ba cân thịt, bọc bằng giấy dầu, đựng trong giỏ.
“Mẹ, thím Đại Chủy, về rồi đó ạ.”
Lâm Tiếu Đồng vừa rửa và thái xong rau thì hai người đã về, cô thò đầu ra từ cửa sổ bếp.
“Ấy, để tôi nấu ăn, lão Tạ, anh xem thịt này có ngon không?”
Tạ Đại Cước đang bê củi vào bếp, số củi này là do Tạ Dực đã chẻ sẵn trước khi đi.
Cao Tú Lan lấy thịt ra, rửa ở bên cạnh bồn nước, trưa nay sẽ thái một ít nạc mỡ lẫn lộn.
“Tôi thấy được đó, tôi đi lấy dao, lông trên thịt heo rừng này thật khó xử lý.”
“Cứ dùng kẹp than hơ qua một chút là được, chỗ còn lại thì dùng dao cạo.”
Điêu Ngọc Liên cũng đã về, quần áo tóc tai lộn xộn, trên tay cũng xách một miếng thịt heo rừng.
“Ối trời đất ơi! Giành miếng thịt này suýt nữa thì trẹo cả lưng. Lão Ngô, ông chết ở đâu vậy? Sao không mau ra đây đỡ một tay.”
Cô ấy vốn dĩ ra ngoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-tay-cam-hat-dua-xem-kich-o-tu-hop-vien/4667257/chuong-595.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.