“Mấy người mau lại đây mà phân xử cho tôi, con dâu út nhà tôi mùa hè này đã về làm dâu rồi, đến giờ đã gần nửa năm mà vẫn chưa có thai.
Tôi làm mẹ chồng đây mà sốt ruột ra mặt, lo lắng trong lòng.
Tôi đặc biệt tìm được bí phương để bồi bổ cho nó, ngày nào cũng một bữa, không bỏ bữa nào.
Khó khăn lắm gần đây mới có chút phản ứng, tôi đưa nó đến bệnh viện khám thử, mấy người đoán xem sao? Hết rồi, con dâu tôi uống thuốc bà ta kê, đứa bé trong bụng liền mất sạch.”
Người bị mẹ Từ giữ chặt chính là con dâu út, Quyên Tử, cô ấy bị nhiều người nhìn chằm chằm như vậy, cả người cứ như bị người ta lột từng lớp một.
Để tránh những ánh mắt tr*n tr** đó, cô ấy đành cúi đầu không hé răng.
Mẹ Từ giơ ngón tay chỉ trỏ, Thẩm Tố Cầm mặt mày xanh mét.
“Bà có thể nói lý lẽ một chút không, tôi đã nói đó là bà hiểu lầm rồi.”
“Tôi sao lại không nói lý lẽ chứ, con dâu tôi hôm qua uống canh cá còn thấy tanh, cũng chẳng muốn ăn gì nhiều.
Đều là người từng trải rồi, bà nói xem đây không phải mang thai thì là gì?”
Mẹ Từ vì muốn thằng Tư sớm có con nối dõi, còn lén lút hỏi thăm người ta đi mua một lọ nhỏ nước tiểu đồng tử, hòa vào thuốc dỗ Quyên Tử uống.
“Con dâu bà thật sự không phải mang thai đâu, cô ấy chỉ bị đau dạ dày thôi, nên mới khiến bà có cảm giác sai lầm như vậy, mạch tượng của cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-tay-cam-hat-dua-xem-kich-o-tu-hop-vien/4667203/chuong-541.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.